Tuesday, September 27, 2005

Entry for September 27, 2005

Entry for September 27, 2005 magnify

“Có tiếng chuông chiều về trong giấc mơ, hãy khóc cho người về nơi xa ấy… Dãy phố lên đèn mình em bước đi, giá buốt đêm dài ngồi ôm thương nhớ…”

Tôi ngồi im lặng, tiếng cô ca sĩ trẻ cứ đều đều vang lên, như nói hộ lòng tôi những điều không nói được… Nhưng có phải, lời nói chỉ lời nói mà thôi??? Nếu trên đời ai cũng giữ lời hứa thì sao tôi phải nhớ nhung anh đến thế? Sao tôi phải day dứt vì anh nhiều thế? Làm gì có nhiều người phải đau khổ và tự vẫn đến thế??

Đóa hoa vàng rực rỡ thay lời chia tay, trái tim chợt se sắt… Anh đã rời xa như chưa từng xuất hiện… Ngày giông bão, tôi dầm mình trong mưa gió nhạt nhòa, ướt đầm và lạnh run, tôi chìm vào những cơn mơ… Trước mắt tôi rừng rực biển hoa vàng, nhưng không phải màu vàng rực rỡ kiêu hãnh tươi vui mà là màu vàng ảm đạm một buổi chiều quay cuồng giông gió. Tôi tưởng mình đi trong cánh đồng ngút ngát vàng hoa, ngút ngát những nỗi buồn để rồi lạc lối... Nơi những cán đồng hoa vàng nhưng không thể tìm ở đâu hình bóng anh.

Trong quắt quay, nỗi nhớ anh ngập tràn tiềm thức, nhớ những bó hoa vàng rực anh chiều tôi, những thảm lá mùa thu đau đớn quằn quại dưới từng bước chân tôi và anh mỗi buổi nô đùa, hương mùa thu nồng nàn rối rít, gió mùa thu ngát say quấn quýt mỗi buổi tôi bên anh… Mỗi kí ức trong từng phút giây vụt ùa về ám ảnh… rồi vụt vỡ vụn thành hàng trăm mảnh, cứa vào tim những vết xước xót xa...

Qua những ngày căng thẳng stress vì công việc, tôi không còn khóc cười bất chợt dù là khi chỉ có một mình, tôi cũng không muốn thấy nước mắt mình ướt đầm gương mặt khi nhớ anh… Tôi muốn rời xa những ồn ào nơi đây, muốn được yên lành dưới nền trời nhiều mây, gió lạnh sẽ làm tôi rùng mình… Tôi sẽ rũ mình khỏi tất cả, nhưng tôi biết, không bao giờ tôi có thể rũ bỏ hình ảnh anh, rũ bỏ những đam mê khát khao cháy bỏng và những ý thức về anh

“ Yêu anh yêu mãi thôi, nhưng vui buồn ngày mình bên nhau anh ơi nhớ chăng…” Lời cô ca sĩ vẫn vang lên đâu đó giữa căn phòng trống… Vắng anh, một ngày mưa bão…