Thursday, May 17, 2007

Nhạt!

259 magnify

Dạo này mình thấy mình nhạt. Thật đấy. Không còn muốn suy nghĩ nhiều, đấu tranh nhiều như trước. Không còn quá nhiều ước ao, mong chờ hay cố gắng để đạt đến một điều gì như trước. Nhẹ nhàng và đơn giản hơn, mình sống cho mình nhiều, cho những phút giây dịu dàng riêng mình. Mặc kệ có người hiểu và người không hiểu. Người lặng im và cũng không ít những ồn ã quanh mình.

Thôi không đọc những cuốn sách mà cứ mỗi trang sách lại làm cho mình phải suy nghĩ, phải dằn vặt, phải day dứt mình. Sách mình đọc bây giờ hoàn toàn là giải trí. Những trang sách lướt qua là hết. Không hẳn là không đọng lại gì, nhưng ít ra cũng không bắt mình phải móc xích hay ráp nối từng chi tiết với nhau để mà hiểu. Phát hiện ra là dạo sau này mình hay đọc truyện của Nhật. Những Kitchen, Banana hay Tugumi của Banana Yoshimoto. Hôm trước lang thang xem sách, suýt chút nữa đã nhặt thêm cuốn P.n cũng của Yoshimoto. Thế nhưng, cuốn truyện Nhật đầu tiên, Rừng Na Uy của Haruki Murakami, thì lại chưa đọc 1 trang nào. Cả Tugumi cũng còn đang dang dở. Rồi những Huyền Thoại Mùa Thu, Jên Erơ... cuốn nào cũng còn đang dang dở, có lẽ sẽ tiếp tục vào một ngày khác.

Film cũng mua về nhà chất đống. Cũng hoàn toàn là film giải trí. Mà giải trí thì hài Hàn Quốc là 1 trong những sự lựa chọn. Đúng chất giải trí, hài hước và làm người ta phì cười. Nội dung thì không có gì để nói. Giữa những đơn giản ấy làm người ta bật cười không phải là 1 điều dễ. Xem 1 mình và cười 1 mình. Lẫn trong đám hài hước giải trí ấy còn cả những đĩa film khác. Lãng mạn có. Nhẹ nhàng có. Hành động cũng có. Mới xem được có Daisy, Trò ảo thuật tình yêu, Nghệ thuật quyến rũ, cặp đôi hoàn hảo. Còn lại mười mấy đĩa chưa thèm động đến, là những Say tình, London – Tình yêu và tội ác, Bởi vì tôi nói bậy, Khi nào chúng ta ăn..., Chả biết lúc nào mới động đến, nhưng thích, nên cứ muốn mua về chất đống đấy. Ai bảo hâm cũng được. Thế nào chả có lúc ngồi xem. Mà mình còn đang thích mấy cái film bộ, có nên dụ dỗ một ai đó tặng mình không nhỉ?

Không bớt la cà quán xá. Nhưng cafe – thứ đồ uống quen thuộc hàng ngày trước đây – giờ đã trở thành thứ đồ uống xa xỉ. Không hiểu sau, từ lúc đi chơi về đã không thể nào uống thêm 1 ly cafe nào nữa. Uống là say. Cho dù cafe toàn sữa và đá. Cho dù đã ăn uống tử tế trước đó. Không thể nào lý giải được. Nhưng có lẽ đó cũng là 1 điều tốt. Thay vì cafe, từ nay sẽ chỉ còn toàn những cam, bưởi, cà rốt, dưa hấu.... ép. Tha hồ mà nhiều vitamin, chả moi móc đâu ra tẹo chất kích thích nào. Vừa tốt cho da, lại vừa không hại thần kinh nhé.

Email thì đã lâu lắm rồi chẳng viết cho ai, chứ đừng nói là thư tay. Đt thì dạo sau này cũng chẳng gọi cho ai nữa, nhắn tin cũng không. Thậm chí tin nhắn đến cũng không muốn trả lời. Đt hầu như chỉ còn để nghe. Tự nhiên thấy chán, đến không còn muốn nghĩ hay làm bất cứ 1 điều gì nữa.

Chán....

.... và nhạt....

Muốn đi. Bất cứ nơi nào cũng được! Nhưng đi rồi cũng sẽ lại phải trở về. Chạy trốn không phải là 1 giải pháp tốt. Mà suy cho cùng, mình chỉ thấy mình nhạt và chán ghét mình thôi, chứ không giận hờn hay ghét bỏ hay óan trách ai! Thế nên chả đi đâu cả (hết cha nó tiền rồi thì còn đi đâu được nữa???), ở nhà thôi. Ở nhà đọc hết sách, xem hết film, rồi cafe với bạn bè thôi. Nhỉ!

------------------------

Tuyet… Ừ, đúng rồi...về nhà thư giãn nghỉ ngơi, thỉnh thoảng tớ đến xem phim cùng, đọc sách cùng và buôn dưa cùng nhau, nhỉ? :D Coi như "Phút nhìn lại mình" bạn iu wái của tớ ạ...hihihi...hehehe :))

Gừng 9 tháng Gừng hãy còn cay , sao mà nhạt sớm thế?

Hang … Đi chơi như gì thế này mà còn kêu hở Gừng ơi là Gừng hở ơi? 2 năm nữa làm quả sinh 4 con một nhát thì tha hồ kêu mặn kêu cay nhá.

Lumin… "về đi thôi hỡi em", offline lang thang với tao.lo gì...

P.S. … @Nga: Ờ, nhìn lại rùi sao?
@HNV: Cái nào cần thì vẫn cay :P
@Toe: Có khi bây giờ là cái tương lai 2 năm nữa gái em nói lại hay nhở. Bao giờ về???
@Lumi: Vấn đề là tớ cóc biết tình yêu là ai cả hehehe

P.S. … @Luminary: PA à hehe kể ra thì tao làm thầy bói cũng được đấy nhỉ, dù chỉ là bói mò. Mày cứ mất hút ở đâu ấy, rồi vào đây mà gào lên ọp ẹp gì? Cafe đeeeeeeee

Hai Anh Quả này gọi là băn khoăn theo thời tiết. Nhạt thì thêm muối, thêm mì chính bằng cách đi học đê. Lười quá!

P.S. … Đang muốn tìm đứa để gây sự đánh nhau đấy. Gruzzzzz