Tuesday, May 20, 2008

[Quote] - Khi sếp chẳng ra gì

333 magnify
1. Bài này đọc trên TPO cách đây 2 năm rồi, dạo này tự dưng nhớ ra, post lại chơi, chả có ý định ám chỉ ai hết. Bạn nào là sếp mà đọc, nếu có giật mình, cũng giật mình khe khẽ.

2. Bài này tuyệt đối không liên quan gì đến "âm mưu" ngày xưa, với khẩu hiệu rằng "Tiến lên ta quyết tiến lên, tiến lên để gọi cấp trên bằng...THẰNG"
------------------------------------------------------------

Ở đời luôn phải có trên có dưới, loại hậu sinh thì đương nhiên không thể nhanh chóng mon men trèo lên chiếu trên. Nơi công sở cũng thế, số người vừa bước chân ra khỏi trường đại học đã chễm chệ trên chiếc ghế giám đốc chiếm tỷ lệ rất nhỏ. Hầu như tất cả chúng ta đều buộc phải bắt đầu từ nấc thang đầu tiên. Và ở trên luôn luôn có một vị sếp nào đó.

Nhiều người hình như không thích làm nhân viên nên bị chỉ đạo, xăm xoi là không chịu được. Nhưng không ít kẻ nói thẳng tuột rằng làm nhân viên nhiều khi lại sướng, nhất là dưới trướng của sếp giỏi. Chẳng cần phải suy nghĩ nhiều lắm bởi sếp hoạch định chiến lược, sắp xếp công việc quá hoàn hảo rồi. Nếu sếp lại là người giao lưu rộng, có uy tín thì lại càng nhàn. Đến đâu giao dịch mọi thứ cũng như bày sẵn hết cả.

Nhưng khổ nỗi có phải sếp nào cũng là minh quân đâu. Cứ thử chọn một công ty quy mô vừa vừa rồi “điểm danh” các vị chức sắc sẽ thấy tỷ lệ sếp thực tài cũng không phải là nhiều. Trừ đi một số sếp hơi đuối về chuyên môn nhưng lại có uy lãnh đạo, trừ thêm những ông hiền hiền lành lành chẳng làm hại ai nhưng không giúp được bao nhiêu cho sự phát triển chung, thì cái lực lượng không - biết - tại - sao - được - làm - sếp cũng phải chiếm vài chục phần trăm.

Một buổi chiều cuối tuần tụ tập dăm bảy ông làm chầu bia, thế nào cũng phải có một, hai người than khổ vì sếp kém. Loại nhân viên tồi vẫn chê sếp “vớ vẩn” thì ở đây không bàn, nhưng đúng là có nhiều trường hợp sẵn sàng bày tỏ bức xúc dồn nén về lãnh đạo của họ mỗi khi có dịp ở ngoài cơ quan. Có người chọn đối sách “việc tôi tôi làm”, có người “ngậm bồ hòn làm ngọt”, có anh tỏ vẻ “không thèm chấp”, lại cũng có người liều mạng vài lần cự nự riêng, thậm chí ngay trước mắt bàn dân thiên hạ.

Tuy nhiên, hình như chọn đối sách nào cũng dẫn đến những kết quả không hay. Gặp phải sếp hay chấp vặt mà lại dám tỏ vẻ khinh khỉnh hoặc trót thể hiện chuyên môn thì rất dễ bị trù úm. Chơi con bài nhắm mắt mặc kệ chắc chắn là không xong bởi công việc chung sẽ lộn tùng phèo. Nhưng cứ nghiến răng sửa sai cho sếp thì sẽ suốt ngày ôm việc vào người, và ôm luôn cả cái bực. Một giải pháp nữa mà không ít người nghĩ đến, nhất là những nhân viên có khả năng: bỏ việc. Nhưng đừng tưởng là chiêu này dễ áp dụng. Cố mãi mới được cái chân biên chế không lẽ lại tung hê hết, hoặc lương bổng đang kha khá tự nhiên dứt ra thì biết trôi ngả nào.

Nhận diện sếp…

Trong một thế giới lý tưởng thì tất cả mọi người được cất nhắc là dựa vào khả năng chuyên môn hay tài lãnh đạo. Nhưng khi cái viễn cảnh đó chưa xảy ra, hoặc không bao giờ xảy ra, thì chúng ta vẫn phải chấp nhận một thực tế rằng người cầm lái con thuyền là một nhân vật chẳng có gì đặc biệt nhưng lại may mắn, một kẻ mồm miệng đỡ chân tay nên trèo cao, một người thân của “sếp to hơn”, và muôn ngàn lý do khác.

Không phải dễ mà nhận ra được một sếp tồi. Nếu ông ta hay bà ta đã có khả năng qua mặt cả một hệ thống tổ chức cán bộ và sếp to nhất thì ai dám đảm bảo sẽ “hiện hình” trong mắt của các nhân viên. Mà loại sếp này có khi lại còn tài đến mức hưởng hết công lao sáng tạo của nhân viên ấy chứ.

Tuy nhiên, để ý một tý nữa thì không phải là không “vạch áo” được những vị sếp chẳng ra gì. Một sếp tồi hay cố tạo ra một bầu không khí sợ hãi để chế ngự nhân viên. Ông ta luôn theo quan điểm ép buộc nhân viên che giấu sai sót hơn là có hành động phù hợp để sửa sai. Một biểu hiện khác của sếp tồi là không biết cách quản lý hiệu quả, không dành thời gian để đánh giá công việc của cấp dưới, cứ giao nhiệm vụ mà không cần biết nhân viên có khả năng hoàn thành tốt hay không. Tất nhiên, một sếp tồi sẽ không coi nhóm nhân viên dưới quyền như một tập thể thống nhất mà là tập hợp hỗn tạp của nhiều cá nhân.

--------------------------

Giáo … Định kiếm việc mới hay sao em mà đi nói xấu sếp thế?
Nói chung không có chuyện sếp không hoàn hảo, chỉ có nhân viên không hoàn hảo mà thôi. Vì nếu nhân viên mà hoàn hảo thì đã thành sếp rồi!!! :))

P.S. … he he em chả định kiến. Đã bảo là bài viết cũ, đọc lâu rồi. Và khuyến cáo các bạn đọc ko giật mình hoặc có thì cũng khe khẽ thôi mà.
hồi 2005 em đã từng để status trên YM hàng tháng trời cái đoạn em bôi đậm đầu tiên rồi còn gì :P

Giáo … Ôi, sếp đấy thì vô đối rồi.

P.S. … Ngày xưa em tưởng vô đối, nhưng hoá ra không phải. Giờ cao cấp hơn, phải ko là sếp mà vẫn "thiên hạ vô đối"!

Saigo… kakaka, truoc day minh da co mot sep toi :)

P.S. … suỵt... tớ ko có ý định nói xấu sếp hí hí