Saturday, October 21, 2006

Những người đàn ông đến từ... truyền thuyết

327 magnify

Truyền thuyết thì mãi mãi là truyền thuyết. Tôi đã nghĩ như thế cho đến tận khi gặp họ - những người đàn ông mà cả trong mơ tôi cũng không bao giờ hình dung ra nổi. Lục tìm mãi trong trí nhớ, và nhờ sự giúp đỡ của cô bạn thân, thì tôi phát hiện ra rằng những người đàn ông đó chỉ có thể đến từ một nơi: Truyền thuyết.

Người đàn ông thứ nhất tối hôm qua nhắn tin “Ra đây uống trà nhân ngày 20.10”, thể tôi không nhớ chính xác vì tin nhắn đã được xóa ngay sau đó, nhưng nội dung thì cũng chỉ có thế. Lúc đó chúng tôi, 3 người, vừa đi ăn tối và đang lòng vòng tìm chỗ uống nước. Chẳng đứa nào nghĩ là sẽ uống trà, bởi vì trong đầu đứa nào cũng nghĩ đến sữa chua đánh đá. Thế nhưng vẫn trả lời “Nhưng có 3 người thì có được mời không?”. Tin nhắn rơi tõm vào khoảng không, không lắc cũng chẳng gật, mặc kệ chúng tôi ngồi vừa uống nước vừa ngó canh chừng tin nhắn. Nhưng nhờ không đi uống trà mà hôm qua đã mua được một quyển truyện mà tìm mãi đã tưởng là HN không còn cuốn nào.

Người đàn ông thứ 2 cũng liên quan đến tin nhắn, 1 người rất cũ. “Thay mặt một nửa thế giới, xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất, vui vẻ nhẩt, hạnh phúc nhất tới em nhân ngày 20-10”. Đọc xong mà suýt sặc. Thà không nhắn chứ ghét nhất mấy câu rập khuôn này. Nhưng đó không phải là lí do tôi nói anh ta đến từ truyền thuyết. Cách đây 1 năm, người này liên lạc lại với tôi và bày tỏ một số thứ lằng nhằng mang tên tình yêu. Phải nói là lúc đấy tôi đã suýt sặc vì xúc động đậy. Xúc động chứ khi mà anh ta nói rằng, 4 năm anh ấy đã chờ cho đến lúc tôi học xong, rồi chấp nhận cả việc 4 năm đó tôi từng có và từng chia tay bạn trai, rồi “vấn đề là phải biết kìm chế, biết lúc nào nên và ko nên… lẽ ra mình phải ở bên nhau từ 4 năm qua rồi…”. Đấy, nếu bạn là con gái, nếu bạn được nghe 1 người lặng lẽ đứng sau mình chứng kiến mọi chuyện xảy ra với mình trong suốt 4 năm rồi một ngày bảo yêu mình, ối giời ôi là xúc động nhá. Xong rồi ngày hôm sau chàng nhắn tin chíu chít, tối thì rủ đi ăn. Sang đến ngày thứ 2, tin nhắn vẫn chíu chít nhưng bảo ăn tối thì chàng bảo ko có xe, tôi thì lười qua đón. Thế là tan một mối tình chờ đợi 4 năm để lại tôi 1 sự hoang mang khôn tả vì không biết, 4 năm sau chàng có lại đến và nói những lời có cánh???

Người đàn ông thứ 3 trong serrie những người đàn ông đến từ truyền thuyết là 1 kẻ từ trên trời rơi xuống. Sở dĩ tôi nói như thế vì tự nhiên 1 ngày đẹp giời gã rơi bịch xuống trước mặt tôi, khoác chiếc áo Việt Kiều nửa mùa rõ đẹp. Gã nói bạn gã cho gã nick của tôi, rồi tôi thế này, thế kia. Sau 3 lần chat chit vớ vẩn và 1 cuộc gặp mặt nhố nhăng, nói đến câu thứ 3 thì lòi đuôi bạn gã là một kẻ chẳng biết gì về tôi ngoài cái tên và nick YM. Sau này tôi cứ băn khoă mãi, ko hiểu có phải vì bạn gã là 1 ông Tiến sĩ nghiên cứu xã hội học đã chân truyền tay truyền bí kíp cho gã không, mà gã diễn vai chàng khờ bị sét đánh như thật, gã làm như mỗi ngày ko nhìn thấy tôi là điên lên đến nơi. Có điều, gã học bí kíp mà không học diễn xuất nên diễn quá tệ, tệ hơn cả một diễn viên nghiệp dư. Tôi, mặc dù đã cố tử tế với gã mà không được, cuối cùng đành rất đau lòng mà bảo gã hãy tháo cái mặt nạ khốn nạn kia ra, vì vốn dĩ kịch là môn nghệ thuật chưa bao giờ tôi thích. Từ đó gã im bặt. Thằng bạn gã cũng im bặt. Nói chính xác thì cả hai đã bốc hơi nhanh như lúc xuất hiện, âu cũng là sự may mắn cho tôi ko phải cố nuốt miếng bánh mình chẳng hề thích.

Người đàn ông thứ 4 đến từ truyền thuyết là một người bạn. Chẳng hiểu vì lí do gì mà cứ vài ngày anh bạn này lại quay sang hỏi han chuyện chồng con; anh ta còn quan tâm đến mức nhắc tôi rằng, nếu thích ai đó thì cứ chủ động bày tỏ, đừng có ngại ngần vì mọi thứ giờ thoáng hơn nhiều rồi. Anh ta nói 1 lần, 2 lần… rồi đến lần thứ bao nhiêu tôi ko nhớ rõ, tôi mới hỏi lại anh ta xem có thật là nên bày tỏ tình cảm nếu tôi có lỡ thích một ai đó trước không. Và sau cái khẳng định chắc nịch kèm lời động viên hết sức nhiệt tình của anh, tôi đã lấy hết can đảm mà nói với anh rằng, người đàn ông tôi thích chính là anh. Tôi ngỡ rằng sau câu nói ấy, anh sẽ hét lên mà sung sướng, sẽ đáp trả lại tình cảm của tôi một cách cuồng nhiệt. Vâng, anh quả thực có cuồng nhiệt, nhưng là cuồng nhiệt chối từ. Tôi ngã lăn từ trên ghế xuống đất vì cười. Cả Staff quay lại ngó tôi như một kẻ điên. Anh còn khuyên tôi tìm người khác hợp hơn, anh sẽ coi như chúng tôi chưa từng nói gì, chúng tôi vẫn là bạn… Hỡi ôi… Thế là thôi, thế là ngậm ngùi yên chí lớn rằng cho dù trăm nghìn lần tôi mở lời trước, anh cũng chả bao giờ để mắt đến tôi. Có phải vì thế mà đến tận giờ này anh vẫn đang tránh không gặp lại tôi?

Tôi vốn dĩ rất ghét người nói mà không làm. Nhưng người đàn ông thứ 5 mà tôi nói đến sau đây – người đứng đầu 1 công ty đã là một người như thế. Khi tôi còn là nhân viên ở đó, và sau 1 thời gian làm việc, tự chính anh ta đã nói với tôi “tháng sau sẽ tăng lương cho em”. Và hơn nửa năm sau đó, cho đến khi tôi rời khỏi công ty, thì cái gọi là sẽ tăng lương vẫn là một thứ gì đó mong manh xa vời mà tôi ko bao giờ có thể chạm tới. Sẽ chẳng có gì quan trọng nếu không phải là tự anh ta nói, bởi vì tôi vốn không có ý đòi hỏi, mức lương so với công việc như thế là hợp lí và để đạt mức thu nhập cao hơn thì chắc tôi sẽ ko ngồi ở đó. Chuyện đã là quá khứ, nhắc lại chỉ đề mà nhắc, chỉ để mà nhớ anh cũng giống như 1 người đến từ truyền thuyết và mang tên THẤT VỌNG.

Người đàn ông thứ 6 cũng là 1 người bạn – hắn từng là thầy giáo của tôi, huấn luyện viên thể thao cho tôi, xe ôm của tôi cũng là hắn, bạn la cà café cũng là hắn, tư vấn tâm lí cũng là hắn, chăm sóc khi ốm cũng là hắn… Thế mà bảo hắn yêu tôi thì hắn cứ giãy này lên. Thắc mắc thì hắn bảo “Có nhiều cái khó nắm bắt lắm, phải lâu dài mới hiểu”. Đến giờ ngộ ra được chút ít, hỏi hắn thì hắn nhăn răng cười “giờ bất cbn lực rôi còn đâu”. Nói ngắn gọn, hắn vẫn là xe ôm, vẫn là bạn, vẫn lắng nghe mọi buồn vui… của tôi, nhưng nhất quyết cự tuyệt cái gọi là tình yêu của tôi hí hí thế thì tôi nguyền rủa, à không, cầu mong hắn sẽ gặp 1 con ma ha ha…

Người đàn ông thứ 7…

Người đàn ông thứ 8…

Khiếp, ngồi kể ra đây cứ như ôn nghèo kể khổ. Thật ra tôi ko có ý định đánh thức truyền thuyết, nhưng tại vì những người đàn ông này dù đến từ truyền thuyết nhưng lại cứ luẩn quẩn đâu đó quanh tôi, và có thể cả bạn nữa. Cho nên thì đành mượn mấy lời nhăng nhít mà ghi vội vào đây, để sau này đọc lại biết là đã có những người đàn ông như thế, những người đàn ông đến từ truyền thuyết mà trong mơ tôi cũng không thể hình dung ra được…

-----------------------

ngau May, đíu có mình trong này :-D
Saturday October 21, 2006 - 10:37am (ICT) Remove Comment

Bullf… Đi tìm được 1 người đến từ truyền thuyết khó lắm, dù là boy or girl. Thôi tký tiếp tục chơi với bạn miu ế đi và chờ đợi, bao giờ tký bằng tuổi sếp bây giờ sẽ tìm được 1 chàng, yên tâm.
Saturday October 21, 2006 - 10:43am (ICT) Remove Comment

P.S. … @Ngau: Yên tâm đi, riêng về Ngâu - đại - gái - gia, tớ đang ấp ủ để dành cho một thứ khác hoành tráng hơn nhiều
@Bullfrog: Sếp gì mà dã man, suốt ngày trù ẻo tký ế. Sếp nói thêm câu nữa người ta tưởng sếp là Mr.Sếp trên bài viết kia bây giờ đấy :P
Saturday October 21, 2006 - 10:46am (ICT) Remove Comment

♥Buồn… Vãi, đọc blog mà giật hết cả mình.
Anh em thanh niên đọc chưa? Đùa với thằng liều chứ ai đi đùa với gái bao giờ =))
Saturday October 1, 2006 - 02:03am (EDT) Remove Comment

P.S. … Hí hí, em đồ là một cơ số các tình yêu khác cũng nảy tưng tưng theo anh BCT đấy. Danh sách vẫn chưa hết, nhưng dài quá nên để dành sang part2 :D
Saturday October 21, 2006 - 04:11pm (ICT) Remove Comment

snowb… Gừng ơi, có phải Bullfrog là cái anh gì mà ấy hay kể là sếp của ấy không? Anh ấy biết bạn Miu à?
Em nghe kể rằng anh là một tràng chai đẹp giai, cao ráo, vui tính, có tài kiếm tiền, những đức tính đủ để anh có thể vênh mặt ngồi chờ đón những cô gái lũ lượt đến ngã vào vòng tay mình. Thế nhưng bất chấp những lợi thế ngời ngời của mình, anh lại thể hiện một bản chất mẫu mực, không đi chơi, đàn đúm, tán tỉnh, ngày đêm cặm cụi còng lưng làm việc. Bất chấp những tính cách mẫu mực có thể khiến những cô gái không chinh phục được anh xì xào rằng anh có vấn đề về tâm lý, anh đã chứng minh mình là một người đàn ông đích thực bằng việc cho thiên hạ biết ta đã và đang có người yêu (là phụ nữ). Và bất chấp việc anh vẫn luôn nói rằng bạn gái anh rất ghen, anh vẫn thu hút được sự chú ý của những cô gái không chỉ ở gần, mà còn ở xa chưa từng bao giờ gặp mặt, chỉ qua vài câu chat khéo léo, vài lời ngụ ý hoàn toàn nghiêm chỉnh không chút ám mờ, vài bức ảnh chụp bán thân (trên) không hề sexy. Đó là lý do để anh được hàng triệu phụ nữ Việt Nam tin và yêu, dù cho anh có gọi người ta là xấu, là hư, là ế.
Sao anh ấy lại không được cho và người đàn ông trong truyền thuyết của ấy hả Gừng?
Saturday October 21, 2006 - 04:14pm (ICT) Remove Comment

P.S. … UI, đúng anh Bullfrog là sếp vô cùng đáng iu của tớ đấy. Phải nói là tớ thần tượng anh í lắm lắm, thần tượng vô cùng...
Cái này gọi là "của để dành" bạn thân mến ạ. Nhờ ấy nhắn với bạn Miu là trong Part2 của "Những người đàn ông đến từ truyền thuyết" sẽ có sự xuất hiện của anh í. À mà ko, sếp tớ thì phải xếp vào "Những người đàn ông trong mơ" chứ. Khi đó, tớ xin phép quote lại đoạn bạn vừa viết ở trên nhé :D
Saturday October 21, 2006 - 04:21pm (ICT) Remove Comment

Bullf… Hic, Snowbell là bạn nào, post bài dã man thật đấy, tớ buồn mất 3 ngày! :( Tký mà cho sếp vào bài viết là sếp cạch từ giờ ko chơi nữa! :p
Sunday October 22, 2006 - 03:51pm (ICT) Remove Comment

P.S. … Sếp ui, đừng buồn. Tký thấy bạn Snowbell chỉ viết toàn sự thật thôi mà, có tí ti mắm muối nào đâu mà sếp bảo bạn í dã man?
Sếp cũng đừng nghỉ chơi với tký nhá. Vì tký hứa chỉ quote lại bài của bạn Snowbell thôi, ko nêm nếm thêm gia vị đâu. Sếp yên tâm nhá!
Monday October 23, 2006 - 08:42am (ICT) Remove Comment

snowb… Chết thật chết thật. Hôm thứ 7 em buồn buồn uống rượu vào trong phút giây không suy nghĩ đã post lên cái comment dài lượt thượt thế kia. Vì không phải blog của em nên em không thể xóa hay sửa, mà đề nghị được xóa hay sửa thì bạn Trà Giang lại không chịu hợp tác. Em biết bài viết này thực ra không tốt, nghe giọng thì vừa chua ngoa vừa cay cú lại vừa thổi phồng sự thật. Thực ra đó không phải là con người thật của em mà chỉ là con người vớ vẩn khi rượu vào lời ra. Thôi anh đừng chấp em nó mà tội nghiệp, đừng ghét em nó mà đáng thương. Hãy coi như một lời nói không đáng nghe của một cô gái đang tuyệt vọng trong tình cảm anh nhé. Cám ơn anh rất nhiều!!!
Monday October 23, 2006 - 09:37am (ICT) Remove Comment