Friday, August 31, 2007

Tôi có đại gia????

Người ta không thể nào trả lời được: Công việc thật sự của tôi là gì? Ngoài 8h vàng ngọc ở công ty mà người ta có thể ghé tới và gặp tôi bất cứ lúc nào trong khoảng 8h đó, tôi còn có công việc nào khác nữa không? Thu nhập chính thức trên giấy tờ của tôi bao nhiêu? Những khoản thu nhập ngoài lương của tôi thế nào? Và mức chi tiêu hàng tháng của tôi tự cho phép mình là bao nhiêu?... Người ta cũng chưa bao giờ làm công việc giống như tôi đã làm. Chưa bao giờ nhìn thấy bảng lương của tôi. Và dĩ nhiên, người ta cũng chưa có lần nào lĩnh lương giùm tôi. Vậy mà người ta dám kết luận một cách hùng hồn rằng, thu nhập của tôi không đủ cho các nhu cầu chi dùng hàng ngày. Rằng, tôi đang tồn tại bằng tiền của đại gia. Và tôi, 1 thân tầm gửi!

Tôi không thể nào cấm người ta nghĩ về tôi như thế, và đây cũng không phải lần đầu tiên tôi bị nói như thế. Nhưng nghĩ thôi là 1 chuyện, còn khi nói ra với người khác là chuyện hoàn toàn khác. Người ta phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình, và phải chứng minh được nó bằng các dẫn chứng cụ thể. Chứ không phải muốn nói người ta thế nào thì nói. Nói cho sướng mồm rồi thôi. Cách đây hơn 1 năm, khi tôi nghỉ làm ở nhà 1 tháng, đã bắt đầu có những điều tiếng như thế. Và năm nay, tôi cũng đang trong những ngày thất nghiệp tự nguyện, thì một lần nữa tin tôi có đại gia lại được nói ra bởi vài người nào đó. Chắc từ lần sau có chán làm ghét sếp, muốn để cho sếp thất nghiệp dài dài và mình thì rảnh rỗi lang thang thì tôi phải bịa ra 1 lí do khác là vẫn đang đi làm, nhưng ko phải đến cty mấy, chỉ cần lúc nào có việc cần có mặt thì mới phải đến. Hoặc là, có muốn lang thang du lịch đâu đó vài ngày thì phải gào vào mặt chúng nó rằng, tao đi công tác đấy, đ’eo phải đi chơi linh tinh vớ vẩn đâu… hoặc là những thứ đại loại thế, thì mới được yên thân. Thì mới thôi bị ì xèo là có đại gia bao nên dù ở nhà vẫn sống tốt.

Chiều nay, khi ngồi nói chuyện với 1 anh bạn khá thân, tôi mang chuyện tôi bị đồn thổi sống bằng tiền của đại gia nói với anh. Anh bảo, bạn tôi thế nào anh ko biết, nhưng cá nhân tôi thì anh hiểu. Người ta kiếm tiền để mua xe, mua điện thoại đời mới, ăn ngon mặc đẹp. Còn tôi, tôi thích du lịch nên xe tôi bình thường, đt tôi quăng ra giữa đường ko ai thèm nhặt, quần áo may đâu có tốn bao nhiêu... Mỗi người một cách sống, và anh khuyên tôi hãy cứ sống theo cách mà tôi cảm thấy hợp lý và thoải mái nhất. Đó cũng là con người mà anh coi là bạn suốt nhiều năm qua

Dù sao, tôi vẫn không thể không thấy buồn cười khi nghe những điều đó, rằng tôi có đại gia. Cười và buồn. Bây giờ là lúc nào rồi mà các bạn còn nói là lương mình là số X nào đó, rồi thì chừng đó không đủ cho nhu cầu chi dùng của mình. Nhưng mà các tình yêu chỉ biết ngoạc mồm ra mà gào thế, chứ đến khi bị hỏi lại thì câu trả lời duy nhất chỉ có là ko biết, ko biết, và ko biết. Không biết, thế mà khi tôi hỏi, có biết tôi làm những gì và có cần mình show bằng chứng thu nhập của tôi ra ko thì các tình yêu lắc đầu quầy quậy. Không biết, thế mà dám quy chụp cho người ta, lại còn ví von so sánh tôi giống bọn nó. Thật ko biết phải hiểu thế nào nữa.
-----------------------------------------

T: tao hỏi thật nhé
công việc gần đây nhất của mày là gì?
thu nhập của mày là bao nhiêu?
G: à há, vị trí tuyển dụng là ****
thu nhập ko quan trọng bằng cách người ta tiêu tiền thế nào
mày nên hiểu, câu trả lời về chuyện thu nhập luôn là câu trả lời ko thật
T: theo như tao nhớ thì lương của mày ở chỗ mày vừa bỏ là khoảng 3 tr gì đấy
G: mày có lĩnh lương giùm tao bao giờ ko? Mày có nhìn bảng lương của tao lần nào chưa hay chỉ nghe tao nói
và mày có biết nhưng đứa làm Sales hay PR hay Mar ko bao giờ sống bằng lương cơ bản ko, vì đó chỉ là con số đáng buồn cười
và thu nhập thực của chúng nó có khi bằng thu nhập công chức hạng khá trong cả năm
dĩ nhiên, tao ko đạt đến điều đó, nhưng tao cũng ko chỉ có lương cơ bản
T: nói thật là dù mày có nói như thế nào thì tao cũng ko bao h tin là với những gì lmày kiếm được lại đủ cho sự chi tiêu của mày nên mày ko nên nói đến chuyện kiếm tiền và tiêu tiền với tao làm gì
tao đã cố tránh ko nói đến rồi
G: tại sao lại phải tránh
mày nghĩ, mức chi tiêu hàng tháng của tao trong khoảng bao nhiêu?
đã nói đến rồi thì noi luôn đi
T: vì tao ko tin mày khi mày nói về chuyện tiền nong của mày
mua xe, mua laptop, đi du lịch bằng máy bay như đi chợ, mua sắm, tiền nhà cửa, ăn uống...
G: tại sao mày ko nói huỵch toẹt ý của mày ra là tao tiêu tiền của giai đi
T: đúng đáy, tao nghĩ là thế
G: thế mày có biết, những lúc tao làm 2 job cùng một lúc không
mày chỉ nhìn thấy là tao ngồi ở 1 vp công ty nào đó
chứ ko hề biết rằng ngoài cái cty mà trong giờ hành chín mà bất cứ lúc nào chúng mày cũng có thể đến đó thì tao còn có những công việc khác nữa
mày nên biết tao đã phải làm việc như thế nào trong khi bọn mày thoải mái đi chơi và nhìn tao với ánh mắt gần như thương hại
Cái gía phải trả là tao có thể đi làm bất cứ lúc nào tao muốn, còn mày thì vẫn chưa có cái gọi là công việc thực sự
T: tất nhiên là tao chỉ biết những gì mày nói
G: thế thì tại sao lại dám quy kết cho tao như thế
T: còn tin hay ko là việc của tao
G: biết có 1 phần, mà dám kết luận, tao công nhận mày giỏi

-------------------------

♫ Yen… Đại da mà làm gì. Nằm phưỡn ở Mặt Giời không sướng hơn à?

Viola chẹp chẹp chẹp.
em là đại gia của ny nhá.

P.S. … @YenDieu: ôi, ở Mặt Giời mà muốn sướng là cứ phải có một bạn cao - to - đen - (không) hôi như bạn gì của chị YD hôm trước để em gối đầu cơ, thế mới là phưỡn (hí hí, ông ấy mà nghe được là bóp cổ em chết á)
@MôiCong: uh, lúc nào ny chả là đại gia của chị :X:X Yêu ny cực

trieu… Ái chà, có vẻ "lửa hận sục sôi, trào dâng như thác đổ"./.
Hít vào thật sâu, từ từ thở ra, sẽ thấy thoải mái và nhẹ nhàng hơn đấy.
T/b: ui, mai ra đầu Ga, xin vào tổ bốc xếp (mỹ từ là: lao động thủ công, còn nôm na là: cửu vạn), hoặc đi khai thuế thu nhập... hehe, ổn ngay mừ!

P.S. … Thôi ạ
Trót được cái tiếng là có đại gia rồi, thì em cứ chơi cho thoả. Kẻo làm mấy việc anh kể xong, thì lại mang thêm tiếng nữa là có đại gia mà đại gia lởm. Đến nỗi phải đi làm cửu vạn nuôi lại đại gia. Rồi đại gia lại thành giai bao. Lằng nhằng lắm ạ.
Thu nhập của em, trong suy nghĩ của các bạn bảo là em có đại gia bao í mà, ít lắm, ra phòng thuế chúng nó lại bảo em hoang tưởng hoặc thủ dâm tinh thần thì bỏ xừ. Em cứ ở đây giữ cái tiếng có đại gia cho nó lành

trieu… Hihi, tuy XH mọi thứ đang đảo lộn, nhưng a chưa thấy có SV khoa Sử nào có Đại gia sau lưng. Ặc, nếu có, chắc phải nhân điển hình tiên tiến, gắn bằng khen, chứ SV khoa Sử hơi lạc hậu về một số mặt với thời đại, heheehe!

P.S. … Xã hội của SV khoa Sử là cái xã hội mà trong đó người ta ko thể kiếm tiền bằng sức lao động, or là tiền kiếm được bằng sức lao động ko đủ cho người ta có thể "cơm ăn ba bữa, quần áo mặc cả ngày". Với lại, có ai tin em là dân khoa Sử đâu. Giờ anh nói thế làm em lại băn khoăn suy nghĩ rồi đấy

CXR há há .. Gừng có "đại gia" à .. j/k ;) "Đại gia" = "nhà bự" ý mà .. ở quê đầy nhà bự .. vườn càng bự hơn .. thiếu gì "đại gia" Gừng nhỉ :)

ZOS Thông cảm cho bạn thôi
Bí ẩn quá nên dễ bị suy đoán nhầm
Với lại chúng tơ lương lậu Ọp Ẹp, chưa bao giờ trải nghiệm cuộc sống của bạn nên điều KHông HIểu là tât lẽ dĩ ngẫu.

ZOS Ke ke, Đại Gia đây, Ừm ừm
Anh gì gì Trieu... ơi SV Khoa Sử em sinh ra đã là Đại Gia rồi, nên không cần có Đại Gia sau lưng làm gì (Nói thực chứ ở K47 bọn em có 1 em liên quan tới vụ PMU18 rồi nghỉ học đoá - anh dám nói là Không có Đại Gia à kà kà kà).

P.S. … @Khanh: Tao đã nói rồi. Ko hiểu thì đừng có nói. Nghĩ thôi thì ko ai cấm. Còn đã nói ra thành lời thì phải chịu trách nhiệm trước lời nói của mình chứ ko phải cứ nhìn sự việc từ 1 phía rồi muốn nói sao thì nói.

Mecghi Ôi, cô Gừng... chắc tại cô bí ẩn quá nên bạn bè hiểu lầm thôi, cứ sống như mình muốn và thấy happy, chúc cô nghỉ lễ vui vẻ

Hang … Đây đây đây, ai thắc mắc vào đây, đại gia của Gừng đây. Cao 1m6 mấy, nặng độ chưa đc 50kg, tóc dài, dân Thái Bình, số đt là 09xxxxxxxx. Em đã gặp dồi, ko phải lăn tăn gì sất, thế, nhá!
Bts bọn thừa cơm!

VetGia® Sao dạo này em G lại hay lăn tăn mấy cái này nhỉ? Ngày xưa Ăng-lê lắm mà :P

P.S. … @Mecghi: ôi, cô Gừng có làm gì đâu mà mẹ Nhím tồ kêu cô bí ẩn?
@Toe: đại gia này đúng là cao hơn 1m60, nhưng mà trên 50kg cơ gái ạ. Gái cân lại đê, ăn bớt mất mấy kí lô cơm gạo nhà người ta đi đâu mất rồi?
@Vẹt: Cái này gọi là đáp lễ. Người ta gọi, thì mình phải thưa, anh ạ. Không có người ta bảo mình câm điếc!

Marie… Ôi nàng ơi, tôi mong có đại gia bao tiền quá nè, mà đéo có thèng đại gia nào nó ngu cả. kekeke... Thiên hạ đồn thổi nàng sống băng tiền giai à? Kệ mẹ nó nàng ạ!
Như tớ, từng bị nghe qua mồm 1 cô bạn đồng nghiệp là: Thầy tớ nghĩ tớ sống bằng tiền của giai. Tớ bùn mất vài tháng, sau đó tớ xem lại thông tin, thì cô bạn kia nói sai, thầy tớ hôk nói vậy. hia hia hia... Đời này, đéo có thèng ngu nào cho miềng tiền đâu, dù miệng dạng háng ra cho nó liếm (Và mang 1 cái tiếng là "chúng tôi yêu nhau") thì nó cũng đéo ngu đâu nàng ạ!
Nàng chẳng việc gì phải bận tâm đến những lời đồn thổi đấy, dù là của 1 cô bạn gái thân thiết, hay của 1 anh trai chí chết. Chúng nó (tất cả cái đám mang tiếng là bạn thân đấy) đéo phải là nàng, để mà hiểu nàng đang sống và đang làm những gì.

Marie… Cuọc đời này, chỉ co nàng đủ tư cách thay mặt cho nàng, nói lời nói của nàng, sống cho nàng... đéo việc gì phải bận tâm cả nàng ạ!
"Tất cả đều là chúng nó, chỉ có 1 mình ta thôi" kekekke.... Nhưng tớ thf có 1 ng bạn thân thiết đến mức phải nói câu: "Tất cả đều là Chúng Nó, chỉ có 1 mình Anh thôi". Yeê nàng, chúc nàng sống vui vẻ, thoải mái.

P.S. … ôi, Công nhận là đúng chất nàng nhá. Vừa đọc cái này xong, ngó ra thấy nàng vẫn đang treo status là *** . Giờ tớ mới biết, nàng có khả năng hai tay bắn hai súng như nhau đấy.
Chuyện tin đồn này kia, tớ nghe xong rồi cười (buồn) thôi. Tớ tin là, những người xung quanh tớ, tiếp xúc tớ hàng ngày, những người đã từng làm việc với tớ... đều hiểu tớ như thế nào. À, vụ cafe hôm trước, có người thẽ thọt với tớ là thích style của nàng đấy. Sướng nhá!!!!

2Ti nhiều khi người ta hay nói xấu người khác để lấp liếm cái yếu hơn của mình, cô Gừng ạ :)

P.S. … Đây ko phải là nói xấu, Mẹ 2Ti ạ :D Em nghĩ vấn đề nằm ở nhận thức, sự hiểu biết, vốn sống và cách thức nhìn nhận các vấn đề trong cuộc sống. Cũng là 1 bài học về cuộc đời.
Chưa kể 1 lão anh họ xa lắc lơ của em còn phán 1 câu rằng "em nghỉ làm đi học thế để làm gì (vầng, dạo này em nghỉ làm ko đơn thuần là chơi mà còn để tập trung học 1 số thứ nữa), học nhiều thế có được gì đâu? Làm thì phải tiết kiệm chứ làm đến đâu xài hết đến đó vậy sao? Anh sợ em nghỉ làm rồi lại chơi bời hư hỏng giống các cậu ấm cô chiêu...." Em điên đây!
Có khi cứ sống theo quy chuẩn của các bạn í, chăm chỉ làm việc, để đành tiền, ko được nghỉ làm, ko được cãi sếp, ko được học hành gì thêm nữa.... sống thế cho nó lành chị nhỉ?