Tuesday, November 20, 2007

20.11

299 magnify
Thật lòng mà nói, nếu ngồi nhẩm lại, thì chắc cũng sẽ nhớ được tôi đã có bao nhiêu thầy cô. Có những thầy cô tôi yêu quý và không bao giờ quên, nhưng cũng có những thầy cô... chỉ là thầy cô. Đi qua là hết.

Bây giờ, những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường đã qua đi, thì bạn bè, bao nhiêu người tiếp tục đứng trên bục giảng. Tôi có biết chính xác là mình có bao nhiêu bạn bè nhận được hoa và lời chúc trong ngày này không? Chắc là... có, nếu ngồi tỉ mẩm mà nhớ lại. Bạn học cấp 2, bạn cấp 3. Bạn đại học. Bạn forum. Bạn blog.... ở đâu tôi cũng có những người bạn đã và đang ngày ngày đứng trên bục giảng.

Mà trong suy nghĩ của tôi, thì bất kì người nào tôi đã gặp, đã trò chuyện, đã chia sẻ... đều là những người thầy. Ở họ, có những điều rất nhỏ thôi, có những câu chuyện mình không chú ý, có những lời khuyên mình bỏ qua, có những tính xấu làm mình khó chịu... nhưng từ trong những nhỏ nhoi ấy, tôi biết là tôi đã học được nhiều, rất nhiều thứ...

Vậy nên, ngày hôm nay sẽ không chỉ dành riêng cho những ai đã và đang đứng trên bục giảng, mà là ngày dành cho tất cả mọi người, những người tôi đã gặp, đã đi qua, đã yêu thương, đã ghét bỏ, đã gắn bó, đã chia sẻ và cả những người đã thành quên lãng... Chúc tất cả sẽ luôn tìm thấy những niềm vui, yêu thương và hạnh phúc cho mình trong cuộc sống nhỏ nhoi này.
-------------------------

Hanaz… Tớ đã từng đứng trên bục giảng, bi giờ mất dạy rùi :D
Thế chắc cũng đáng để chúc nhỉ?

ZOS Ke ke, có mình đây. ke ke. Mỗi tộilà hôm nay vẫn phải đi dạy