Monday, May 21, 2007

Gánh hát ngày xưa

Gánh hát không còn là gánh hát. Gánh hát ngày xưa giờ đã mỗi người mỗi ngả. SG, HN và cả miền viễn xứ xa lắc lơ. Post lại những dòng linh tinh lang tang này để nhớ gánh hát ngày xưa...

-----------------------------------------------

Viết cho Quyên còm, Long "Công chúa", kẻ sở hữu một bầy mèo và chính mình...

Có còn nữa không buổi tối nhí nhố, đầy ắp tiếng cười như tối nay, như nhiều lần gặp nhau trước đó... Q bảo, 4 người như một gánh hát ấy... sau này mà thất nghiệp chắc chắn sẽ cùng nhau mở gánh hát gia đình... Nhưng... tối nay Q đi rồi, đi xa lắm và còn lâu mới trở lại... những buổi tối ngồi bên nhau như thế chắc sẽ chỉ còn trong những hoài niệm và kí ức. Sẽphải rất lâu nữa... chẳng biết là sẽ đến bao giờ...

Q còm đi rồi, hai chị em sẽ không còn tranh nhau 1 gã "chồng" hờ, em sẽ ko chành chọe nhận "con trai" cho riêng mình, không còn ỉ eo bênh cạnh hai người đó... sẽ không ai gọi "chồng" là... Công chúa, không ai tranh dành "kẻ sở hữu một bầy mèo" với em... "gánh hát" mất đi một người có còn là gánh hát được nữa không?

Q còm đi rồi.... năm nay không còn ai sinh nhật chung với em nữa... không còn cơ hội nhận được những món quà giống nhau từ những người bạn cũ... ko còn cái cảm giác thú vị khi tò mò đoán già đóan non xem quà SN muh "chồng" và "kẻ sở hữu một bầy mèo" dành cho hai chị em là gì... và chắc chắn không thể nào còn ôm nhau cười muốn nổ tung nhà khi phát hiện ra điều bất ngờ phía sau những món quà sinh nhật ấy.

Mùa thu sắp về rồi, mùa thu phương Nam lúc nào cũng đầy ắp nắng và gió... sẽ không có cái lạnh đến se sắt lòng người... Q đi. Không còn ai đủ lãng đãng cùng em lang thang từng góc phố mùa thu rồi chợt ngỡ ngàng khi phát hiện ra cốm đầu mùa ngọt dịu hay hương hoa sữa nồng từng góc phố... sẽ chẳng còn...

Phương Nam thênh thang phố xá, phố Hà Nội cũng thênh thang... nhưng chắc chắn cả SG và HN, sẽ chẳng nơi nào còn có hai đứa con gái vừa chạy xe trên phố, vừa nghêu ngao hát những câu hát chẳng đầu chẳng cuối, chỉ là những câu hát bất chợt... và còn một lời hẹn nữa... Q nhớ không? Liệu bao giờ thực hiện được, hả Q????

Và chắc chắn không còn có một người để thỉnh thoảng em cong môi lên đanh đá, hét um lên "Q điên"..., những hôm nào quên mang chìa khóa, không vào được nhà, sẽ chẳng còn nơi nào cho em tá túc... và còn bao nhiêu điều nữa...

SG đẹp và SG xa lắm. Nhưng mọi người đều biết rằng, ra đi như thế sẽ tốt cho Q dù rằng mọi người đều buồn và nhớ. Rồi thời gian rồi sẽ xóa nhòa nỗi nhớ... "Gánh hát" vắng người có đi đâu, em sẽ cười và nói thêm một phần giùm Q nhé... dù rằng "gánh hát" vắng đi một người đã chẳng còn là gánh hát nữa... Và thỉnh thoảng trên bàn làm việc, em sẽ cắm một lọ hoa bé, có hoa hồng và baby - loại hoa mà Q thích - chúng sẽ nhắc em luôn nhớ Q... hix....

11:35, 27/07/04

P/s: Gánh hát tan từ lâu rồi! Em thôi không còn lãng đãng. Không chạy xe và nghêu ngao hát trên phố như ngày nào. Nhưng gánh hát ngày xưa thì nhớ, nhớ rất rất nhiều... Gánh hát giờ chỉ còn 1 nửa ở Hn, 1 nửa tít tắp xa

-------------------------

Quyên Nhóc này, làm chị xao xuyến! Lần đầu tiên đọc lại bài này đấy, ngày xưa chỉ thấy con bé ngoài đời thật là nhí nhố nghịch ngợm lì lợm nhưng khi viết thì vô cùng tình cảm, dịu dàng, tinh tế. Cám ơn nhóc nhiều nhé! Đúng là có những điều chị đã quên... ví dụ như lời hẹn nào đó. Nhưng tin chắc rằng có rất nhiều kỷ niệm giữa 2 chị em mình, chị vẫn nhớ. Và khi nghĩ về "gánh hát" ấy thấy vui biết bao, dù nó đã xa quá rồi...
Thỉnh thoảng hò hẹn với con trai của em đi, chứ gã chồng của chúng ta thì biết bao giờ mới có thể hò hẹn, mà nếu có một ngày nào đó có thể hò hẹn thì cũng đâu được vui như ngày xưa nữa.

P.S. … uh đây, em đang lên kế hoạch hẹn hò với con giai của em đây. hí hí tử vi lí số của bảo tuổi em với con giai em là hợp lắm. Cơ mà chồng em lại cứ nhất định đòi kiếm con dâu \

Quyên Thế thì làm con dâu của chồng em đi :))

P.S. … Ơ, thế hóa ra là loạn luân à? Khiếp, xui gì mà xui dại thế?

Nhớ 1 người!

Người không bao giờ đọc blog này,

.... người sẵn sàng nghe mình nói về bất cứ chuyện gì.

Người luôn luôn lo lắng cho mình,

người ép mình hứa những điều tưởng chừng như không thể,

người xa lắc lơ nhưng luôn gần gũi, luôn có mặt khi mình cần,

người đã rất lâu rồi không thấy mặt, không gọi tên, không trò chuyện....

người mà mình cảm thấy may mắn vì đã gặp trong cuộc đời này...

... Gruz... người không hề biết rằng, khi ta post lại tấm hình này, nghĩa là ta đang nhớ người. Nhiều lắm đấy

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
----------------------

Nguyễ… Thông báo: "Tìm người tôi nhớ".
Tất cả những ai thấy mình có liên quan đến bức ảnh nói trên xin hãy liên lạc qua YM: gungcay_vn.
Nếu lúc đó tôi vẫn còn nhớ sẽ được hậu tạ.

VetGia® Vào xem cái, thì ra không phải mình. Thôi đi ra vậy :P