Friday, February 1, 2008

Một ngày thuần Việt

333 magnify

Tớ chuyển - tiếp (paste) lại 1 đoạn thư - điện - tử (email) trong hộp - thư - đến (inbox) được gửi từ 1 đồng nghiệp cho mấy đứa bạn thân đọc. Đứa nào đọc xong cũng lăn ra cười, rồi cứ thế chúng nó nhân rộng ra, gửi thêm cho nhiều người đọc và đọc xong đứa nào cũng cười đến rách cả mép. Dĩ nhiên, thư - điện - tử đó không phải là 1 câu chuyện cười, càng không liên quan đến 1 hiện tượng thú vị nào đó. Người ta cười vì… mà thôi, tớ cần gì giải thích dài dòng, mọi người cứ đọc trích đoạn dưới đây thì rõ.

“cách thực hiện các công việc cụ thể cũng vậy, cần có training, reinforce nhiều lần. Cái mình cần là more leaders to help us manage. Có thể nhận ra D, T, H, B… did a good job in decorating the stage. Chúng ta cần helped us a lot while we were busy packaging the gifts in the office last Sunday.
Lần sau, mình cần họp trước với các key users. Develop them, give them more work to handle. Tớ nghĩ G nên develop closed relationship với các key users, và có khả năng lead. Chúng ta đã grow rồi, mình cần nhiều leaders hơn nữa!
G có idea gì về online promotion (in-site activities) thì share nhé. Ít ra cứ pay attention đến những cái nào có update. Mình sẽ finalize với SG team để cùng làm…”


Mà rõ nhố nhăng là, không phải duy nhất 1 lần như thế. Việc này cứ lặp đi lặp lại ngày đến vài lần. Không chỉ
thư - điện - tử mà cả tán - gẫu - qua - mạng (chat), rồi thi thoảng quay sang nói chuyện trực tiếp thì nàng – đồng nghiệp của tớ - cũng sử dụng ngôn ngữ ông chẳng ra ông, thằng chẳng ra thằng như trích đoạn ở trên. Mà đồng nghiệp xung quanh thì toàn người Việt, nàng cứ sợ không xen vài từ tiếng Anh vào trong mỗi câu nói thì sẽ không ai hiểu nàng nói gì ấy.

Tớ mang chuyện này than thở với mấy anh chị em trong công ty cũ từ ngày xửa ngày xưa, hóa ra chả phải mình tớ gặp chuyện dở hơi này. Và nhờ đó, bọn tớ quyết định là sẽ có một buổi – tối – thuần – Việt. Dĩ nhiên là như tên gọi, bọn tớ sẽ dùng toàn tiếng Việt mà không chen bất cứ một thứ ngôn ngữ nào khác. Cũng vì thế mà bọn tớ có 1 buổi tối trẹo lưỡi vì tìm đúng từ tiếng Việt, 1 buổi tối người đến không ngậm miệng lại được vì ngôn ngữ của chính mình.

Bắt đầu bằng việc chọn quán uống nước sau bữa ăn. Bọn bạn tớ đứa thì thích “con đường của tôi” (My way), đứa lại muốn ngồi ở “Dạ khúc” (Serenade), đứa thì khăng khăng ở quán Mới (Neo)… tranh luận chán, cuối cùng bọn tớ cũng chọn được quán Café Cao Nguyên (highland café) ở tầng 3 – Hàm Cá Mập với tiêu chí là êm ái và ấm áp.

Bước tiếp theo là di chuyển đến quán, cô bạn tớ rón rén gọi cô bé phục vụ để mượn thực đơn (menu). Thực đơn của chúng tớ hôm đó có: Cảm xúc ngây thơ (Soda Innocent pasion), một Xanh nhiệt đới (Soda Tropical Green), trà Bá tước xám (earl grey), một café Capuchino và 1 Sô-cô-la nóng. Các bạn phục vụ được một phen tròn mắt không hiểu cái đám khách “nhố nhăng” này gọi những gì, về sau chúng tớ phải thò tay chỉ từng món một thì họ mới hiểu (chuyện, ngôn ngữ thuần Việt mà lị).

Sau chuyện nước nôi là thập cẩm chuyện. Từ chuyện bọn tớ sao lưu (copy) và gửi lại (paste) cho nhau đọc những nội dung thú vị nhặt nhạnh được ở đâu đó trên mạng – thông – tin – điện – tử - toàn – cầu (internet) đến chuyện các bạn yêu quanh bọn tớ dạo này sính dùng ngoại ngữ nửa mùa bằng cách chen loạn xạ các thể loại ngôn ngữ vào trong cùng 1 câu nói. Rồi bọn tớ tự thắc mắc và tự cắt nghĩa về một số khái niệm thường dùng nếu chuyển về thể thuần Việt thì sẽ gọi là gì. Ví dụ như video, radio, laptop…

Điểm nhấn của buổi – tối – thuần – Việt của bọn tớ có lẽ là xoay quanh trang Nhật – ký – điện – tử - trên – mạng (weblog) và xu hướng phát triển của mạng thông tin điện tử toàn cầu hiện nay. Cô bạn tớ cũng mới gia nhập vào hàng ngũ những người sử dụng nhật ký điện tử trên mạng nên rất thắc mắc là: Làm thế nào để sử dụng ảnh của mình làm nên cho trang nhật ký của cô ấy. Thế là bọn tớ hào hứng chỉ cho cô ấy rằng: đầu tiên là phải có ảnh của cô ấy và dùng phần mềm chỉnh sửa ảnh để sửa kích thước của ảnh không được vượt quá 250 – đơn – vị - phần – nghìn – của – hệ - số - nhị - phân (250kb). Tiếp theo cô ấy cần vào phần trang – của – tôi (mypage) rồi chọn chủ - đề – tự - chọn (custom theme) và tải ảnh lên…. Giải thích xong thì cả bọn quay sang xỉa xói con bé vì cái tội mở nhật ký điện tử ra rồi không chịu viết, cũng không chịu mời anh em bạn bè vào chơi…

Cứ nửa Anh nửa Việt như đoạn thư – điện - tử (email) tớ nói ở phần đầu cũng mệt, mà thuần Việt kiểu này cũng mệt không kém vì cứ phải căng đầu nghĩ xem những thứ mình quen dùng từ trước đến nay trong tiếng Việt người ta gọi là gì? Vậy thì làm thế nào cho vẹn cả đôi đường nhỉ? Chả lẽ tớ phê phán kiểu Anh – Việt nhố nhăng ở trên kia xong rồi thi thoảng tớ lại pha 1 từ tiếng Anh rất chuối vào thì nó còn ra cái thể thống gì nữa?

Anh chị em có cao kiến gì thì chỉ cho tớ nhé!

P/S: Ảnh minh họa từ TrangNeu – trong 1 lần loay hoay nghịch ngợm trên mạng thông tin điện tử toàn cầu và chụp được. Thật không thể phù hợp hơn.

P/S2: Buổi - tối - thuần - Việt trên nhật ký điện tử trên mạng của Miu
--------------------------

Quyên Bó tay vì cô nàng đồng nghiệp của em đoạn trên và bó toàn thân vì buổi tối cao nguyên của bọn em ở dưới há há há

[dele… Tương lai là thế giới đại đồng, sao phải so bì tiếng này tiếng nọ.
Anyway, bài viết rất ấn tượng. Good job!

ki_en Muốn comment nhưng chẳng biết comment thế nào. Anyway, cũng đã vào rồi, đành type vài dòng vậy! He he.....

Tuyet… Muốn "ý kiến" nhưng chẳng biết "ý kiến" thế nào. "Thôi thì", cũng đã vào rồi, đành gõ vài dòng vậy...hihihihi =)), (thuần việt chính cống nhé) :))

Giáo … Ghét cái bọn nói tiếng Việt cứ pha tiếng Anh, làm trò anyway với good job rồi lại type. Lắm chuyện.

Giáo … Hơ hơ, toàn cầu hóa, thế giới đại đồng, chả cần sự khác biệt nữa nhỉ.

P.S. … @Giáo Hoàng: Hơ hơ anh ơi, thế thì anh em mình đau đầu méo miệng với chuyện "thuần Việt" hoá ra thành công cốc nhỉ

ki_en Mình sorry các bạn! :))

YEUBR… há há há, em biết who wrote that mail =))

Hai Anh Đã bất ổn thì không thể dịu dàng được cũng như đã và đang hội nhập thì không thể không có sự pha trộn nầy. Các bạn cứ khó tính là thế nào nhỉ?