Saturday, October 6, 2007

Sợ


Đã thôi không còn ngồi đối diện mình trong đêm đen đặc, vì sợ ... Cần bao nhiêu lần thức dậy giữa đêm, để chờ ngày sáng?

Đã giấu mình trong những lớp chăn cuộn tròn như kén, mà rồi vẫn thấy lạnh. Vì đêm mùa thu hay vì mình đang đơn độc trên con đường đang đi?

Đêm thứ 5 không ngủ. Con số này có thể đến một ngày không đếm được nữa. Sợ giữa vô biên lại để tuột tay mình....
----------------------

Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó

333 magnify
Nếu có thể làm điều gì đó để biến điều ước thành sự thật. Thì em, suốt đời này sẽ chỉ 1 ao ước.
Rằng...

Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó
------------------------------------------------------------------------

Ta sẽ qua bao năm tháng rộng dài
Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó
Sẽ đến lúc em không còn e sợ
Trước những gì sẽ tới trước tình anh

Ta sẽ qua bao cánh cửa nhọc nhằn
Qua lửa ấm của những mùa đông lạnh
Qua gió ngợp của những bờ sông nắng
Qua sóng bồi cát lở của buồn vui

Cát vô biên phủ lấp dấu chân người
Thành phố mới chắc ta không kịp tới
Trang giấy hết vầng trăng vừa khép lại
Hết nhà ga chỉ còn có con tàu

Mưa trên sông tóc trắng ở trên đầu
Anh sống hết bài thơ anh đã viết
Em thương ơi khi đó em hiểu hết
Điều anh không thể nói hôm nay

Ta ngoảnh đầu nhìn lại tháng năm dài
Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó

Lưu Quang Vũ