Saturday, July 28, 2007

Đẹp và buồn

246 magnify
Hai năm rồi đấy kể từ ngày mình rời ghế giảng đường. Thời gian trôi vèo qua kẽ tay... Hai năm, mình đã thay đổi nhiều hay là chưa từng thay đổi? Có lẽ cả hai đều đúng. Bạn bè chuyển từ đi học sang đi làm nên cách nghĩ, cách nhìn về cuộc sống là cả 1 sự thay đổi lớn lao. Còn mình thì chẳng thấy khác đi, chỉ thấy mình một già cỗi hơn. Vì mình không có 1 cuộc sống SV chỉ hoàn toàn là học và học. Vì mình đã không chờ kết thúc 4 năm ĐH mới biết cái gọi là công việc. Vì mình đã không lựa chọn 1 cuộc sống yên ổn như rất rất nhiều những người bạn quanh mình...

Mình đã không chờ đến thời điểm cách đây 2 năm mới thay đổi. Mà mình thật sự đã thay đổi từ rất rất lâu rồi. Từ khi rời khỏi gia đình và bắt đầu 1 cuộc sống mới, 1 cuộc sống với chỉ 1 mình mình và sống theo cách mình đã lựa chọn. 7 năm rồi. Có thể đó là 1 lựa chọn sai lầm. Nhưng hối tiếc thì không. Nếu nhiều năm trước nếu mình không lựa chọn cách tự quyết định cuộc sống của mình, thì chắc chắn sẽ không có mình ngày hôm nay. Đôi khi sự lựa chọn ấy làm mình mệt mỏi, chán nản, dễ cáu gắt và muốn buông xuôi. Nhưng mình trở lại thăng bằng rất nhanh. Bởi như thế còn dễ chịu hơn 1 cuộc sống ngột ngạt, ngay cả tiếng cười cũng không được thoải mái, khóc cũng không được bật thành lời; ngay cả 1 sáng ngủ vùi lười biếng cũng không dám, 1 cuộc gọi hỏi thăm bạn bè hay 1 chuyến đi xa để nghỉ ngơi sau những ngày căng thẳng cũng không. Không hối tiếc, nhưng càng ngày càng thấm thía rằng cuộc sống là 1 sự trao qua đổi lại và không có gì là vĩnh viễn.
Dù sao thì cũng đã đi qua rất nhiều rồi những bất trắc, những nỗi buồn, những nụ cười đan xem nước mắt, những cuộc vui vội vàng giữa những niềm tuyệt vọng... để bây giờ vẫn còn giữ lại được cho mình những yêu thương và rất nhiều những niềm tin vào cuộc sống, vào tình cảm mà con người ta có thể dành cho nhau trong cái thế giới vừa bao la, vừa nhỏ bé và cũng lắm vô tình này. Không lý giải được vì sao, nhưng mình chắc chắn tin là "năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn...."

-------------------------------
pix này miu chụp cho mình hôm tốt nghiệp cách đây đúng 2 năm đấy. Hai năm rời ghế nhà trường, lúc đó gần như là đứa đầu tiên trong lớp có việc làm, giờ thì lại tự nguyện ở nhà làm kẻ thất nghiệp. Ha ha
------------------------------

hungd… Đúng là cuộc sống với nhiều người thay đổi rất nhiều sau khi ra trường, điều đó cũng có cái hay và những cái không hay. Nhưng dù có thay đổi thế nào thì nếu cuộc sống thiếu đi những người bạn sẽ trở nên buồn tẻ lắm

Fishy Hic, em vừa ra trường được nửa năm mà thấy nhớ hồi đi học quá! Ko thik đi làm, thik đi học thôi!

N.Q.V Viết ra như thế là Giang đã thay đổi nhiều rồi đấy! Thời gian sẽ cho ta câu trả lời mà Giang cho là không lý giải được...Chúc Giang mau mau có việc làm để dành tiền bay ra bay vào SG chơi! hihihi

P.S. … @Hungdo: Đã lâu ko gặp, hoá ra đồng chí mai danh ẩn tích mãi bên Đức Quốc
@Trang ká: Chị thì không nhớ ngày đi học em ạ, thật sự là ko nhớ. Cả hồi học PT lần ĐH
@Anh Việt: Em ko thay đổi thì anh đã không gặp được em. Em luôn biết mình thay đổi những gì và những gì em bảo thủ giữ lại :D Mong sớm gặp anh và mọi người

Tuyet… "Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi" :), mọi chuyện đều sẽ ổn thôi ku ạ, đừng có sốt ruột, hãy tận hưởng thời gian nghỉ ngơi của mình đi để sau đó lại tiếp tục một công việc mới, lúc đó sẽ thấy quý khoảng thời gian rảnh rang mà mình đã từng có đấy... Hẹn sớm gặp lại mi, cún nhé :D

© ¶hó… ...nhìn chị dịu dàng giống cô giáo...

P.S. … @Nga: Nhảm quá he he
@© ¶hóc ¶-gage ©: Chị mà là cô giáo thì SV có nước quăng sách về nhà thất học luôn quá bé ơi

trieu… Ngày xưa trông xinh hơn ngày nay! hihi!