Saturday, December 5, 2009

05.12.09

Hôm nay là một ngày mùa đông nắng rất đẹp. Giữa trưa ngồi ở tonkin và nhớ bạn, một người đang không ở HN. Bạn đang đếm từng ngày để được về. Nhưng hình như mình còn mong hơn cả bạn. Mình cũng đếm mỗi ngày. Và nghĩ. Nếu bạn ở đây, mùa đông này, thì mình sẽ cùng bạn đi uống cafe, đi xem sách, ngó nghiêng chỗ này chỗ nọ Sẽ cùng nhau làm những thứ để thấy bạn vui...

Vẫn biết là bạn cần rất nhiều thời gian... Và đường thì dài. Dài như thể mình sẽ còn đi mãi. Nhưng những câu chuyện của ngày hôm qua rồi sẽ trôi đi, rất xa. Rồi bạn, rồi mình sẽ mở những trang rất mới mà ở đó ngày hôm qua chỉ là một ký ức đẹp. Không ai ép được bạn phải thay đổi, phải sống khác đi. Nhưng mình muốn bạn hãy nhìn về phía trước. Hạnh phúc hay không cũng là do chính mình.

Và hơn hết, là mình muốn được thấy bạn tự tin và thanh thản. Như có 1 lần, 1 người bạn của chúng mình đã nói: “Cứ thế em ạ, hãy rất thanh thản. Hãy như là căn phòng, như là em ấy. Để một đêm đại hàn vào, rất lạnh rồi đêm đó cũng sẽ đi...”

Tự tin lên nào. Thời gian sẽ trả lời cho nhiều thứ.