Sunday, October 26, 2008

Entry for October 26, 2008

Mình không hình dung được, có những người lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc đổ lỗi cho người khác. Những người lúc nào cũng chỉ tìm cách dựa vào người khác. Những người lúc nào cũng chỉ biết trách móc mà than vãn. Nhiều lúc mình tin vào nhân quả. Cho nên mình cũng tin rằng, tất cả những điều ngày hôm nay họ đang phải chịu, nếu có, thì đó là sự trả giá cho những gì họ đã làm trong quá khứ. Cho những hành động họ làm mà không hề suy nghĩ. Cho những lời nói mà họ không bao giờ biết đã làm tổn thương người khác như thế nào...

Mình không tưởng tượng được vì sao người ta có thể sống được 1 cuộc đời như thế. Một cuộc đời không có sự tự chủ. Không tự lo được cho mình. Không tự mình quyết định được điều gì. Không biết điều gì là quan trọng, là cần được ưu tiên trước nhất. Không biết mình cần gì, hoặc cần nhưng lại không đủ dũng cảm để nắm lấy. Bất kỳ điều gì cũng đều trông chờ vào ý kiến, thậm chí là sự xếp đặt của người khác. Một cuộc đời như thế, liệu có được gọi là đã sống?

Người không sống cuộc đời của mình. Không đi con đường mình đi. Không nghĩ những điều mình từng nghĩ. Không trải qua những đau khổ như mình đã từng đau khổ. Thậm chí cũng chẳng biết là chính bản thân họ đáng thương đến như thế nào. Vậy thì lấy tư cách gì để lên giọng chỉ bảo, để xen ngang và can thiệp vào cuộc đời của người khác?

---
Mình bây giờ ấy à? Không phải không biết mình muốn gì. Nhưng mình không viển vông. Và cũng chẳng bao giờ tin tưởng hay dựa dẫm vào những điều viển vông. Đời mình mình sống. Đường dưới chân mình, mình đi thôi. Chẳng ai cản được!

----------------------

ACJ "Lối đi ngay dưới chân mình". Ukie!

Trang… Mỗi người một tính mà bạn, thế mới thành cuộc sống :p

MH Anh nào làm em thất vọng thế?

P.S. … @Trang: Uh, vấn đề là nó làm ảnh hưởng đến cuộc sống của những người thân yêu quanh mình nhiều quá
@Chị Hoà: Có phải là anh nào đâu chị :)

Choco… Dung chat gung` cay. Ung ho cach ly luan cua chi. =)