Monday, October 23, 2006

Những người đàn ông đến từ cổ tích

333 magnify

Cổ tích kể rằng, chuyện ngày xửa ngày xưa… những chuyện chỉ dụ được còn nít ranh. Ngày nảy ngày nay có những chuyện bạn không tin nhưng đâu đó vẫn thấp thóang trong đời. Họ - những người đàn ông đến từ cổ tích – những người được nhắc đến dưới đây, sẽ tự họ thuyết phục bạn tin…

Từ thế giới cổ tích, người đàn ông đầu tiên bước ra và hóa thân vào một thằng bạn cùng lớp Đh. Cuối học kì đầu tiên chúng tôi đã có chuyến khảo cổ tại khu di chỉ Vườn Chuối. Lớp được phân công thành từng nhóm ở xen lẫn trong nhà dân. Làng quê eo óc, đèn trong nhà không đủ sáng thì đừng nói đến chuyện ngoài sân hay ngõ sáng đèn. Chuyến đi đó, chàng đang tình thương mến thương 1 bạn gái cùng lớp và ở cách nhà hắn ở 100m đường ngõ vòng vèo. Lúc biết chàng sợ bóng đêm, mấy đứa trong lớp rủ chàng qua chỗ bạn gái kia chơi, để rồi buổi tối trên đường về, khi thấy 1 bóng ma trắng tóat nhảy xổ ra đứng đầu ngõ, chàng chạy bán sống trở lại nhà cô bạn kia đang ở và ôm chầm lấy… cô bạn khác. Nhưng lũ con gái hồi đấy rõ là ác, chẳng những không giúp chàng, còn bày thêm trò dọa dẫm. Cũng một buổi tối, khi hàng từ nhà cô bạn kia trở về, những đốm sáng đỏ lừ di chuyển ở bụi cây bên ngõ về đã làm chàng hét lên hoảng hốt, bật khóc và khi bò về đến nhà, mặt chàng vẫn vương đầy nét hoảng hốt. Chưa hết. Vài ngày sau đó bọn nó lại hùa nhau nhốt chàng một mình trong nhà, cầu dao điện bị cúp từ phía ngoài, rồi những tiếng hú gọi tên chàng âm u… chàng sau một hồi gọi tên các bạn trong lớp đã chuyển thành hát, rồi hét… và 15’ sau khi cửa được mở, chàng hiện ra với những mảnh linh hồn vương vãi khắp nơi… Chao ôi… Chuyện về chàng trong suốt 4 năm học thì còn dài miên man, nhưng bấy nhiêu thôi đủ thấy chàng 100% bước ra từ cổ tích, bạn nhỉ.

Từ cổ tích, người đàn ông thứ 2 từ cổ tích bước ra là 1 người hơn tôi 10 tuổi, một người đã tâm nguyện “người ta chỉ một lần sống, nên phải sống sao cho đến khi mình không còn nữa thì vẫn có thể ngậm cười nơi chín suối….”; một người từng vay tiền hộ bạn rồi phải tự trả mà tình bạn thì mất; một người tin bạn đến nối mất cả cơ hội làm việc tốt nhưng vẫn tươi cười với người ta với lí luận “nếu họ biết anh đã biết chuyện họ làm với anh, họ sẽ phải tự hổ thẹn”; một người đàn ông đã ngoài 30 tuổi với tâm nguyện sẽ lo cho cô bạn học cũ (hoàn toàn không yêu) tìm được công việc ổn định, tìm được người thật lòng yêu thương, nếu không “trong bước đường cùng, anh sẽ là người tự nguyện cúi xuống đời chị cho dù anh không yêu…”. Sau này, ngoài 30 tuổi, còn độc thân, liệu tôi có gặp được thằng bạn học cũ nào như thế không nhỉ? Lớp cấp 3 có 3 thằng con trai, một thằng ngấp nghé từ giã tự do, hai thằng con lại cả năm chẳng gặp lấy được 1 lần. Hỡi ôi, niềm hi vọng của tôi…

Người đàn ông thứ ba đến từ cổ tích là một người từng vác cưa đứng trước cửa nhà cô bạn tôi khi nó chuẩn bị tôt nghiệp. Nó ko ở Hn nên thời gian học ĐH, nó ở cùng nhà bác tôi với tôi. Nó gặp chàng trong kì thực tập tốt nghiệp. Sau tuần thực tập đầu tiên, chàng gọi điện cho nó “Anh ước, anh được làm cái phone nhà em, để được em áp mà vào…”. Rồi chàng đến chơi, chàng ngồi rung đùi nói chuyện với phụ huynh và sau đó chàng thẽ thọt với con bạn tớ “Chỉ cần em đồng ý thôi, thì không lo gì việc làm dưới này. Anh sẽ lo cho em đầy đủ”. Ối cha mẹ ơi, nàng bạn tớ nghe đến đây là rung rinh lắm lắm, có người tự nguyện… cúi xuống đời mình thế cơ mà. Tuy nhiên, là con gái, cô bạn làm ra vẻ lung lắm, hẹn 10 ngày sau sẽ trả lời. Chưa hết hạn 10 ngày, chàng lại đến. Con bé trốn trên tầng, chàng ở dưới nhận được câu nhắn nhủ “Chị Hà em không có ở nhà”. Chàng gửi lại 1 phong chocolate, 1 cái bút và 1 cuốn tạp chí rồi về. Nhưng có vẻ chàng không tin rằng, lũ chúng tôi sẽ không chuyển lại cho nó những thứ chàng gửi gắm, nên về rồi chàng vẫn phone lại, điểm danh từng món đồ một… Nàng nghe mà cảm giác như mình bay trong không gian. Tình chưa kịp nhận lời đã vỡ tan giấc mộng về chàng, hỡi ôi…

Chàng thứ 4 từng có nickname mĩ miều “Sát thủ hoa hồng”. Chàng quyến rũ phái đẹp không phải bằng vẻ đẹp nam tính, lịch lãm mà bằng mùi hương tóat ra từ body chàng vốn được chăm sóc vô cùng kĩ lưỡng. Ước mơ vươn tới một ông sao của chàng không phải thành ông này bà kia, nhà này xe nọ mà là sưu tập cho đủ những loại nước hoa mà chàng thích. Tôi thề chẳng nói điêu, rằng thậm chí khi đi làm, trong cặp chàng thế nào cũng có hẳn một chai perfume mà ngày hôm đó chàng dùng. Lí do là để khi nào mùi nhạt bớt, chàng lại tự thưởng cho mình “một sương” và ngây ngất trong niềm hạnh phúc ấy. Ở bên chàng, bạn đừng nghĩ rằng sẽ tìm được một phong cách mạnh mẽ và manly kiểu như Romano hay những mùi đại loại thế. Gợi cảm và quyến rũ, chàng sẽ cho bạn biết thế nào là sự ngọt ngào của Dunhill Desire blue hay mát dịu của Be Delicious (for men)… Thế nào, bạn đã sẵn sàng chưa?

Người đàn ông thứ 5 đến từ thế giới cổ tích là một ông anh họ của tôi. Nếu chỉ là 1 người tâm lí, yêu quý và chiều chuộng các em, khéo léo đảm đang… thì có lẽ không bao giờ anh có cơ hội xuất hiện tại đây. Anh tớ - nhân viên của 1 công ty mà sản phẩm cho chị em của họ có Slogan “cho ngày mới luôn năng động” – 1 ngày đẹp trời đã dùng chính sản phẩm chỉ - dành – cho – chị - em đấy làm… lót giày. Sau 1 tuần, lão anh tớ lột ngay đôi lót giày đặc biệt kia, kèm đôi tất có số ngày tuổi ấp ôm đôi chân lão cũng ko kém, đưa lên mũi… ngửi. Ngoài ra, những chuyện kiểu như sau một chuyến công tác nào đó lão trở về, 1 ngày đẹp trời phone reo và 1 giọng em gái nào đó thỏ thẻ “Em nhớ anh lắm, anh có nhớ em không” được phát ra loa oang oang cả nhà đã thành chuyện cơm bữa. Dĩ nhiên, sau mỗi cú phone như thế, lão lại bò lên chỗ chúng tôi lăn ra mà cười sằng sặc rằng “mịe cha con dở hơi, mình có biết nó là con đíu nào đâu” há há… Giờ thì lão đã cùm trước gông sau, và chắc chẳng em gái nào còn dám gọi cho lão như thế nữa. Đôi lúc anh em ngồi nói chuyện và nhắc lại những chuyện cũ, lại nghe lão thở dài “than ôi thời oanh liệt nay còn đâu”!!!

Cổ tích thứ 6 về đàn ông liên quan đến 1 phi vụ đòi tiền hộ… liên tỉnh. Chàng, mang danh anh bạn của một bà chị. Chàng ở HN còn nàng ở SG. Chàng nợ nàng một món tiền, đủ mua vé khức hồi chiều HN-SG và dè sẻn ăn chơi chừng 1 tuần. Chàng nợ, và chàng quên, chàng lờ lớ lơ, chàng ăn kem bơ và đội mũ phớt cho dù nàng năm lần bảy lượt telephone cho chàng. Ngó thấy số nàng or số từ SG, chàng mặc kệ chuông réo rắt, hoặc thảy máy cho một đứa dở hơi nào đó cạnh chàng nghe giúp. Nàng đổi sang nhờ con em ở HN – là tôi – đòi giúp. May được cái khi tôi (và bạn tôi gọi), lần nào chàng cũng nhấc máy. “Ừ, anh sẽ liên lạc trực tiếp với chị T”; “sang tuần sau anh sẽ gọi lại cho em nhé”; “Ừ, anh biết rồi, có đáng bao nhiêu đâu em”… Nói chung là với mỗi lần nhiệt tình bắt máy, chàng lại có một mớ lí do hết sức chính đáng cho việc trì hoãn trả nợ. Đến giờ, khi đã hoàn toàn tin rằng chàng đích thị là một người đến từ cổ tích, thì những lần gọi or SMS đòi – nợ - thuê của tôi và cô bạn dành cho chàng chỉ vì đôi khi chợt nhớ ra, muốn nhắc nhở âu yếm chàng. Còn nàng, chị tôi, cứ yên chí nhớn là mãi mãi ko còn cơ hội gặp chàng cũng như đồng tiền trong túi chàng chẳng bao giờ có chân để chạy về với nàng….

Người đàn ông thứ 7… Ôi, nếu bạn là tôi, bạn có còn đủ sức để nhớ lại những gì liên quan đến những người đàn ông như thế này, và viết tiếp hay không??? Phù phù…

----------------------

Onion… cổ tích thứ 8: đang định viết thì lại phải chạy, cảm xúc chạy theo luôn
Monday October 23, 2006 - 10:51am (ICT) Remove Comment

P.S. … Đằng nào cổ tích thứ 8 cũng chạy mất rồi, tốt nhất là anh chuẩn bị cảm xúc cho "những người đàn ông đến từ giấc mơ" đi :D
Monday October 23, 2006 - 10:55am (ICT) Remove Comment

Trang… Hihi, trên đời còn nhiều cổ tích lắm G ơi.
Sunday October 22, 2006 - 11:44pm (PET) Remove Comment

P.S. … uh, chính vì các anh xếp hàng dài quá làm tớ bối ko biết chọn ai là người tiếp theo nên đành xì tốp để tránh đổ máu đấy :D
Monday October 23, 2006 - 11:52am (ICT) Remove Comment

Tuyet… Ha ha... cậu ơi, sát thủ hoa hồng tớ biết là ai rồi, nhưng mờ cũng để tứ pround of him tẹo chứ cậu, hehe...:D ( lý do thì chắc cậu bít rùi nhờ) hehee..
Tuesday October 24, 2006 - 01:15pm (ICT) Remove Comment

P.S. … Biết thì làm sao? Perfume là sự cảm nhận tinh tế mà cứ gặp tớ là gã gí sát mũi vào hít hà rồi hét tóang lên là anh nhận ra mùi này, anh nhận ra vị kia. Bsk! Đấy là còn nương tay chứ ko thì viết nhiều thứ cổ tích hơn nhiều he he
Tuesday October 24, 2006 - 01:28pm (ICT) Remove Comment

Chum tho` mat vao day, ko kheo lai thanh thu' 8
Wednesday October 25, 2006 - 12:21pm (ICT) Remove Comment

P.S. … Ơ thế ko thích là thứ 8 à? Còn nhiều nơi chưa xuất hiện lắm, book trước đi rồi tớ xếp chỗ cho. Ok?
Wednesday October 25, 2006 - 01:58pm (ICT) Remove Comment

ngau Công nhận anh chàng đầu tiên hay.
Chàng thứ 5 cũng hay, tiếc là đã hy sinh.
Thursday October 26, 2006 - 03:33pm (ICT) Remove Comment

P.S. … Chàng thứ 5 là anh tớ, mới hi sinh nên người vẫn còn... ấm :D
Chàng đầu tiên công nhận hay, mà lại còn free nữa chứ. Có nhắn nhe gì cho chàng ko?
Tuesday October 31, 2006 - 08:34am (ICT) Remove Comment

moony :D Nhỏ ơi hay lắm, viết tiếp đi nào!
Wednesday November 1, 2006 - 12:25pm (PST) Remove Comment

P.S. … uh, đang chọn lọc nguyên mẫu ngoài đời rồi mới viết nhỏ ạ. Vì toàn là người thật, việc thật mà. Lúc nào nhỏ rảnh, gọi ta trên YM nhé!
Thursday November 2, 2006 - 10:20am (ICT) Remove Comment

Viola =)) that kho than anh so 1 :P cac nang nha ta ac qua troi :))
em rat thich anh so 2 :) song nhu the, co ve khong hop voi xa hoi bay gio, co ve hoi ... "co tich!" nhung thuc ra nhung nguoi nhu the rat dang quy trong. giu duoc mot tam hon con trong sang, con "co tich" nhu the, con tot va nhiet thanh duoc den nhu the, vao thoi buoi nay, hoi co may ai?
em rat tin vao luat nhan qua. anh ay luon tam niem, co gang lam viec tot thi at se duoc hanh phuc chi a. hanh phuc tu nhung gi minh lam ma.
Thursday November 2, 2006 - 07:19am (EST) Remove Comment

P.S. … Với chàng số 1, thật ra bọn chị ko quá ác như thế, nếu như ban ngày nó ko quang quác cái mồm nào là nó ko sợ ma, nào là các bạn cứ trêu thoải mái. Đấy là chị còn không thèm kể chuyện đi hồi đó đi, giường nằm phải chen 3 đứa mà lúc nào nó cũng rúc vào đòi nằm giữa. Thế là có đêm bọn chị đổ đầy nước vào cái găng tay cao su, túm chặt lại rồi thò vào cổ nó, nó hét như bị chọc tiết đến mức bọn chị ở cách đó mấy nhà còn nghe thấy :))
Anh thứ 2 đúng là chị rất quý và bây giờ thật khó tìm được người như anh ấy. Ngày xưa bọn chị nói rất nhiều về cô bạn học kia. Hôm viết entry này có nhắc đến anh ấy là vì buổi tối hôm trước vừa ngồi lục lại đống thư cũ, đọc lại thư anh ấy viết 3 năm trước...
Cảm ơn LinhNga đã chia sẻ nhé ^_^
Friday November 3, 2006 - 08:44am (ICT) Remove Comment