Tuesday, February 12, 2008

Đầu năm buôn than!

326 magnify

Sáng nay đi làm, ngày làm việc đầu tiên của năm mới. Thế là hết tết!

29 Tết về nhà, ở nhà cho đến sáng mùng 1 thì về hai quê Nội – Ngoại, loanh quanh đến 1h chiều lại về nhà và… ngủ. Ngủ đến trưa ngày mùng 2 thì gào ầm lên với Mẹ là ỐM. Bắt đầu là viêm họng. Mẹ tống cho đống thuốc vừa uống vừa ngậm đến đêm thì đỡ. Qua ngày mùng 3 về nhà Ngoại hóa vàng, 3h chiều về đến lại vật vã trở lại. Lần này thì không phải là ăn vạ làng nữa. Cứ tưởng chỉ mệt thôi, thế mà mắt trước mắt sau đã thấy xình xịch sốt. Mẹ đặt tay lên trán cũng phát hoảng, mặt đỏ tưng bừng mà mắt thì lờ đờ như chết đến nơi. Uống đủ các thể loại thuốc Mẹ đưa vẫn không đỡ. Chưa bao giờ quấn trên người tầng tầng lớp lớp vải vóc như thế, cuộn tròn trong chăn như kén tằm mà vẫn run lập cập Biện pháp cuối cùng là thầy dạy khí công của Mẹ phải vận mười thành công lực để chữa cho. Lần thứ nhất không thay đổi gì. Lần thứ hai thì mặt đỏ tưng bừng, cả người cũng bừng bừng khí thế nhưng run vẫn hoàn run. Con giời ngồi thiền mà vẫn lập cập như lão 90 ngồi trên đống tuyết. Phải đến lần thứ 3 thì tình hình có vẻ khá hơn một chút, sau đó thì ngủ một mạch không vẫy tai đến tận sáng mùng 5 lại tiếp tục một trận thiền nữa mới tạm ổn. Ấy thế mà lúc con giời xách balo đi, Mẹ cứ sụt sịt bảo, về nhà Mẹ chả có gì cho mà lại ốm thế, khổ thân. Tự dưng lại ngậm ngùi thương cụ, càng có tuổi càng nhiều lo nghĩ, nghĩ nhiều quá rồi nhiều lúc thành ra lẩm cẩm…

Chiều mùng 5 tết, hí hóay thế nào mà em điện thoại nhảy nhót bay vèo ra khỏi túi rồi ăn vạ luôn. Dỗ dành cách nào cũng không thèm tỉnh lại. Đỏng đảnh không phải lúc. Toàn bộ danh bạ dĩ nhiên là theo cơn đỏng đảnh của em í ra đi luôn (vì toàn bộ danh bạ tớ lưu hết ở máy). Máy thì lởm, vứt ra đường chắc chả có ma nào mất công dừng lại nhặt (có lỡ dừng thì thế nào cũng chửi đổng đứa nào làm nó tưởng bở), giờ chả lẽ phải khiêng ra hàng để gỡ gạc lại cái danh bạ. Mà nhục nữa là tờ mờ sáng ngày kia đã phải xách túi đi công tác. Đầu năm đầu tháng đã hao tiền tốn của thế đấy!

Mùng 6, ngày làm việc đầu năm. Trưa cả lũ kéo nhau đi. Giời ạ! Đầu năm đầu tháng mà sao thiên hạ kéo nhau đi ăn đông thế. Đi 1 vòng, nơi thì chủ quán đi làm tiệc nơi khác, nơi thì hết chỗ, chỗ thì chưa mở cửa… đến quán thứ 5 thì cũng phải leo tuốt qua mấy tầng cầu thanh vừa quanh co vừa cheo leo mới lên được tới nơi. Mà vì vừa cao vừa xa cho nên mầm đá cũng phải gọi bằng cụ. Mấy đứa ngồi nhìn mặt nhăn như bị vì đói và mệt.

Chiều, chưa kịp than thở gì thì ông bạn đã vào xui: “Năm nay là năm hạn rùi, em hạn chế ra khỏi nhà nhá. Nhớ không được đến nhà chủ nợ, người yêu cũ… đi làm mà gặp sếp khó tính quá cũng nên xin nghỉ. Chơi lô đề thì tránh 23, 49, 27…”. Đang trong cơn sốt xình xịch, nghe lời lão xui xong con giời muốn ngã lăn ra chết luôn. Đầu năm đầu tháng, bạn nào có thù vặt ghét bỏ gì tớ thì cũng cho tớ xin đi, mới có mấy ngày thôi mà tớ gặp đủ chuyện rồi, hik hik. Với lại các bạn hiền đọc entry này xong thì YM cho tớ xin lại số phone nhá, mất sạch rồi í hu hu hu

------------------------------

ZOS Ốm, mất điện thoại... khổ nhẩy
không phải là bạn hiền lắm dưng mà số phone thì có đây. Không chín Một Chai, ba trăm bảy, sáu nhăm bảy (0912307657)

Apple Khổ thân G thế... nhưng khổ trước sướng sau, đầu năm xui xẻo chắc cuối năm sẽ gặp nhiều may mắn :) Chúc năm mới nhiều niềm vui và phát tài nhé :D

Aryan® Nhiều chùa năm nay có dịch vụ cúng sao giải hạn đấy!

YEUBR… Kiểu này than tổ ong năm nay tiêu thụ mạnh =))