Tuesday, April 8, 2008

08.04

333 magnify

Liệu có cái gọi là tình yêu mãi mãi trên đời này? Chắc là không. Bởi nếu có nó, thì đã không có những hội ngộ rồi chia ly, không có những hoang mang mỏi mệt, không có những nghi ngờ với người và với mình. Vậy nên chắc chắn cũng chẳng bao giờ có thứ tình yêu điên dại đến mức người ta sẵn sàng đánh đổi mọi điều người ta đang có để giành lấy nó như người ta nói. Mọi lời nói, suy cho cùng cũng chỉ là lời nói. Vậy thì, tình yêu suy cho cùng cũng chỉ là tình yêu!

Liệu em có yêu anh và anh có yêu em như chúng ta hằng mong đợi? Hay đó chỉ là 1 ảo giác, một thói quen, một sự mặc định như là tất yếu người ta phải có nó? Ảo giác thì sẽ qua nhanh. Thói quen cũng có thể bỏ. Nhưng sẽ chẳng có ai mặc định tình yêu của mình. Và bất kỳ ai, tôi tin là thế, cũng đủ thông minh để nhận ra liệu thứ tình cảm mà họ đang có là mặc định, hay thật sự là cảm giác cần được yêu thương, cần được có nhau trong đời.

Cái ta có liệu có phải là thứ ta muốn? Ước muốn thì biết bao giờ cho đủ. Và ước muốn không phải lúc nào cũng là những điều tốt đẹp nhất. Và người ta vẫn ước muốn, vẫn lựa chọn nó cho dù có phải trả giá để có được những điều điên rồ ấy, những điên rồ mà có thể chỉ ngày mai thôi cũng sẵn sàng rời bỏ đi. Vậy thì người ta cố gắng có nhau để làm gì? Cố gắng níu giữ nhau để làm gì? Và để làm gì khi có nhiều lúc cố gắng làm cho nhau đau đớn?

Và ước muốn rằng có thể xoá sạch mọi ký ức về những ngày đã qua, những kỷ niệm đã có, những mộng mơ khát khao ấp ủ, những chuyện điên rồ đã làm, cũng chỉ giống như bất cứ chuyện điên rồ nào khác mà thôi.

Như hôm nay, tôi bước đi những bước thật chậm ngược chiều cơn gió, đến ngày mai có thể cũng thành chuyện điên rồ.

Hoa này, cho chính tôi. Và chúc mừng sinh nhật Anh

-------------------------

Minh … Em không biết comment sao nữa, nhưng em đồng cảm với những gì chị viết. :)

Lisa Ko biết bạn đã đọc truyện của An Ni Bảo Bối chưa? Lisa nhớ có một câu viết như thế này...
“Có lúc chúng ta đều tổn thương, nhưng không hề để lộ.
Cũng giống như chúng ta không bao giờ thốt lên chữ “yêu”.
- Em cứ bảo vệ mình như vậy. Em không hề yêu bất kỳ ai.
- Ước gì anh đủ ngây thơ và không ngại trả giá để yêu em.
Trưởng thành là một việc thật đau khổ.
Chúng ta cần phải trải qua rất lâu, sau mới có thể hiểu được thực sự chúng ta nhớ nhung điều gì.
Chúng ta không thể tìm được sự an toàn vĩnh hằng trong quan hệ với con người.
Thứ mà chúng ta yêu, vẫn chỉ là bản thân tình yêu. Có hay không con người đó đã không còn quan trọng.
Khi yêu, ta phải tin tưởng nó. Khi chia tay, ta phải tin vào chính mình."
Tình yêu chỉ thực sự là mãi mãi khi ở trong tâm tưởng con người còn với thực tế thì ... chắc là khó lắm.

Trang Nếu được, tớ muốn bạn hiền rời bỏ.

ATHENA Co nguoi noi: Hoa hong mau vang bieu trung cho su chia ly va phan boi; nhung cung co nguoi noi: Hoa hong mau vang la bieu tuong cua su khoi dau moi. Vay thi la the nao day, hay trong mau thuan luon co cai hop ly, logic?