Ừ lâu lắm mới thấy sông giữa phố
Nhớ thương nhau nắc nỡm đợi thuyền
Nhà bên ấy cách nhà này mấy ngõ
Đêm không sang nghe sóng lao xao
Bố rỗi việc vác lưới ra giữa phố
Mấy mẻ giăng mẹ có cá nấu chua
Bếp ngập nước kê thêm mấy bậc
Cả nhà ăn cơm cùng con nước giữa dòng
Có em bé vẫn hàng ngày đi học
Giữa phố xưa nước cuốn không về
Giọt nước mắt hòa trong trời đất
Làm mưa thêm dai dẳng tái tê
Phố ta đó, Thủ đô ta đó
Mong nước rút đi như rốn lũ miền Trung
Hà Nội mình sao mà thương đến thế
Mấy bữa rồi không có rau xanh
Muống tăng giá hai mươi ngàn một mớ
Đi chợ lội sông, mẹ đứng tần ngần…
Rồi cả nước sẽ “chung tay” vì Hà Nội
Nhà mình ngập sâu chắc sẽ có mỳ tôm
Mưa vẫn thế, phố ngàn năm vẫn thế
Em và anh sẽ đám cưới thuyền hoa
Lãng mạn lắm nhà tôi Hà Nội
Sóng giữa thị thành lạ lắm em ơi…
Trần Ngọc Hà
------------------
The N… Thơ thời sự quá! Ảnh cũng rất đẹp. Giá mà chỉ có người đi xe đạp, thì sẽ thấy chơi vơi hơn. TFS.