Saturday, August 18, 2007

Nói và làm

333 magnify

Tôi lưu số điện thoại của chị trong máy dễ chừng đến 4 năm. Nhưng nhìn lại, số cuộc gọi or nhắn tin chưa chắc được bằng số ngón tay trên 1 bàn tay…

Bao nhiêu lần chúng tôi hẹn nhau đi café, đi ăn là bấy nhiêu lần lỡ hẹn. Mặc dù tôi luôn có thời gian trống vào bất cứ lúc nào tôi muốn. Còn chị, vẫn có thể đánh cắp được 1 chút thời gian giữa bộn bề công việc. Nhưng chúng tôi đã luôn lỡ hẹn.

Lần cuối cùng tôi gặp chị, là trong đám cưới 1 người bạn, vào một ngày đầu năm 2005. Và cho đến tận lần gặp hôm qua, thì chúng tôi đã không gặp nhau, không nhắn tin hay gọi điện suốt khoảng thời gian đó.

Có lẽ, vì tình cờ, vì không hẹn trước cho nên chúng tôi mới gặp nhau. Như ngày hôm qua. Khi tôi ngồi từ trên tầng 2 của quán café và nhìn xuống dưới, thì gặp chị, cũng đang ngồi với 1 người bạn. Chúng tôi trò chuyện với nhau sau khi đã chia tay những người bạn kia. Một cuộc nói chuyện thoải mái, ko chút gượng gạo giống như nhiều cuộc nói chuyện mà do quá lâu người ta không có dịp gặp nhau.

Chúng tôi hỏi thăm về những người bạn cũ. Và chị chỉ cho tôi xem những hình ảnh về con gái chị, về gia đình bé nhỏ của chị. Tấm hình nào cũng mang dấu ấn của hạnh phúc. Thế nên tôi đã hơi bất ngờ khi nghe chị bảo “nếu được lựa chọn lại, có lẽ chị sẽ không lập gia đình. Chị sẽ sinh con, nhưng sẽ chỉ sống với partner của mình thôi”…

Chúng tôi không có nhiều thời gian dành cho nhau vì sự tình cờ ấy. Nhưng cả tôi và chị đều hiểu điều chúng tôi không nói. Tôi và chị cùng nói về cách tôi nhìn nhận cuộc sống, con đường tôi đang đi. Và tôi biết, có thể điều đó vĩnh viễn chỉ nằm lại trong suy nghĩ của tôi. Vì tôi hèn nhát, vì tôi chưa đủ dũng cảm và không dám chắc mình có đủ dũng cảm để làm điều đó… Nói, bao giờ cũng sẽ dễ hơn làm. Và tôi cũng biết, nếu tôi làm được, thì chị và sẽ có thêm nhiều người nữa ủng hộ sự lựa chọn đó của tôi.

Và tôi biết, sau sự tình cờ ngày hôm qua, tôi và chị sẽ chăm chỉ liên lạc với nhau hơn trước . Và có thể 1 buổi tối nào đó gần đây, chúng tôi sẽ gặp lại nhau, cùng với con gái của chị. Tại sao lại không?