Sunday, May 25, 2008

Ở nhà 1 mình

312 magnify

Hà Nội những ngày tháng 5, cuối tuần nào cũng đẹp. Cuối tuần nào cũng thật nhiều gió, lá và rực rỡ sắc hoa. Thế mà cuối tuần lại ở nhà. Đúng nghĩa là ở lì trong nhà, thậm chí không bước chân ra khỏi cửa. Chỉ mở cửa sổ cho thoáng thôi.

Bạn thắc mắc: Không đi đâu thật á? Sao thế?

Sao với giăng gì ở đây? Không thích thì không đi. Tớ có bao nhiêu cuối tuần ở nhà rồi đấy chứ, có phải riêng hôm nay đâu? Thực ra thì sáng cuối tuần, thi thoảng tớ hay ngồi café gần công ty và nhìn ra ngoài hồ lộng gió. Thi thoảng lòng vòng xem đồ này đồ kia với bạn. Nhưng phần nhiều thì vẫn là ở nhà.

Bạn hỏi: Thế ăn uống thế nào?

Chả lẽ lại bảo, dù có vất tớ trong nhà khoá cửa nhốt cả tuần thì tớ cũng không chết đói. Chỉ vì tớ sợ nếu chẳng may có chết mà phải làm ma đói thì tội lắm. Thế nên trong nhà lúc nào cũng phải có đồ ăn, hoa quả, bánh trái. Mà thực ra, như đồng nghiệp cũ hay nói í, là tớ sống bằng mây bay và gió thổi, nên chuyện ăn uống chỉ là chuyện nhỏ. Với tớ thì việc được ngồi nhìn các bạn ăn uống 1 cách say mê vui hơn nhiều J

Bạn hỏi tiếp: Thế ở nhà thì làm những gì?

Bạn hỏi cứ như bạn chưa bao giờ ở nhà một mình trọn 1 ngày hay sao í? Thiếu gì việc để làm chứ? Dọn và lau nhà này. Lôi đống đồ cũ ra và săm soi xem có vứt bớt được cái gì đi cho gọn không (thực ra sẽ chẳng bỏ đi được cái gì đâu, tính tớ như người già í, cái gì cũng muốn giữ). (giả vờ) lôi mấy quyển sách còn dang dở ra đọc này. Online này… thiếu gì thứ để làm đâu.

Mà tớ thấy, ở nhà trọn 1 ngày cũng có cái rất riêng. Một mình với thế giới của riêng mình. Có gì bất thường đâu nhỉ, sao bạn thắc mắc nhiều thế?

-----------------------

snowb… UI con này nó cần gì ăn, nó sống bằng niềm vui và nỗi buồn, bằng tình yêu và nỗi nhớ, bằng lòng bao dung và sự vị tha, bằng những suy nghĩ sâu xa từ trong não bay ra...

Tree … ÔI, sắp thành ma đói mất chị ạ!

ZOS Buổi sáng đọc entry này của bạn thấy nhẹ nhàng với những câu hỏi và những câu trả lời rất tự nhiên.
Hi hi
Bạn sẽ phụ trách phần tản mạn cho tờ báo sắp ra của tớ nhé.

Hai Anh Hề hề, người ta quan tâm mới hỏi mợ ơi. Mợ mà cứ khó tính thế này thì nguy cho mợ lắm mợ ạ.

Choco… Hehe, may hom em o nha` mot minh`, sao khong nghi duoc hay ho nhu chi nhi? Em o nha`, di ra di vao`, cho` doi, huhu T_T

P.S. … @Miu: lèm bèm
@Tree: he he ko bao giờ đâu em, chị sợ làm ma đói lắm
@Khanh: Bao giờ hả bạn?
@H.Anh: chả biết đứa nào cau có khó tính nhá. Tự dưng vào cằn nhằn là sao
@Choco: Tại vì tâm ko tĩnh, tại vì đợi chờ cho nên mới đi ra đi vào trông ngóng như thế đấy hi hi

Lisa Ở nhà thì ối thứ để làm cậu nhỉ? :D