Sunday, March 15, 2009

Lại cháy!

Phải nói ngay là không phải cháy nhà tớ. Mặc dù nguyên căn nhà 4 tầng cháy đen thui thùi lùi nhưng bạn Gừng dù không tươi lắm thì nhất quyết cũng không phải gừng héo, gừng nướng... như có lần nào đó các bạn đoán già đoán non khi nghe tớ kể chuyện cháy nhà.

Chiều thứ 7, đang đóng cửa... luyện công trong nhà thì nghe váng vất có tiếng la hét như là một đám đánh chửi nhau. Chuyện không thường xuyên lắm nhưng cũng không phải là hiếm ở cái xóm này. Thế nên mặc kệ sự đời, bọn nào thích oánh chửi nhau cứ oánh chửi, việc của ta là tiếp tục luyện công.

Thế nhưng mà không yên được. 15 phút sau vẫn những tiếng la hét ấy, to hơn, dồn dập hơn nhưng chả nghe rõ là gì. Thế là tò mò nên quyết định ngó nghiêng xem sao. Gọi là ngó nghiêng chứ tớ chả có ý định bò hết 4 tầng cầu thang rồi chạy ra tận nơi chỉ tận tay day tận mặt cái đám oánh chửi ấy làm gì, tai bay vạ gió như chơi. Tớ chỉ định bò lên trên sân thượng mà hóng từ xa. Vừa bước ra sân bỗng hoảng hồn. Khói nhuộm đen một vùng trời + mùi khét lẹt. Đích thị là cháy ở đâu rồi. Trèo thêm mấy bậc cầu thang nữa để nhìn cho rõ. Thì ôi thôi, cách nhà tớ mấy căn, khói đen ngùn ngụt bốc ra từ 1 ngôi nhà 4 tầng kèm theo những tiếng nổ nhẹ.

Việc đầu tiên là tớ trèo ngay xuống, chui tọt vào nhà tắt máy tính, rút tất cả các phích điện. Tiếp theo là chạy xuống dưới ngắt cầu dao. Không chỉ cầu dao điện nhà tớ mà ngắt luôn toàn bộ khu nhà. Thế cho chắc ăn. Gì thì gì chứ mấy vụ cháy nổ này tớ có kinh nghiệm phết. Xong, tớ ung dung trèo lại lên sân thượng đứng ngó sang cái nhà đang cháy. Đúng hướng gió, nên dù cách căn nhà cháy đến vài chục mét tớ vẫn bị khói làm cho khó thở. Lúc này tớ mới rút đt ra gọi cho con bạn, vừa gọi vừa... run mà dek hiểu mình run vì cái gì.

Lát sau thấy có đồng chí chủ nhà + con rể + bà con gái bầu bí sắp nằm ổ đến nơi cũng bon chen trèo lên. Bà này còn “khoe” là vừa chạy sang bên ấy nhưng đông quá không chen vào được. Chưa hết, bà ấy còn giơ tay bảo, đứng ở cách mấy nhà mà vẫn bị bụi tro bắn đầy tay đây này. Thế mới kinh. Rồi bà ấy buôn, nào là bị chập điện, nào là nhà ấy sản xuất đồ nhựa gì gì đó nên cháy khiếp lắm. Mà hình như lúc cháy còn 4,5 người đang ngồi làm trên tầng 2 chả biết có thoát được không. Mà nổ ở tầng 1 thì nó bịt luôn đường xuống rồi, còn làm sao mà thoát được... đứng một lúc chán chê, vợ chồng bà này quyết định kéo nhau xuống tận nơi mục sở thị cho đã mắt + lý do chính chắc để có thông tin còn buôn. Đồng chí chủ nhà trước khi đi xuống còn bảo tớ: mày đứng ở đây nếu thấy cháy sang đây thì báo nhá. Botay.

Mãi rồi xe cứu hoả cũng hụ còi tưng bừng ngoài đầu ngõ. Tính từ lúc tớ biết có vụ cháy đến lúc các bạn cứu hoả xuấ hiện cũng phải 20 phút, tức là khoảng hơn nửa tiếng tính từ lúc vụ cháy bắt đầu xảy ra. Chờ được các bạn đến thì nhà người ta thành than, người có kẹt ở trong cũng thành... thịt nướng. Chưa kể chả hiểu đồng chí nào gọi cứu hoả mà không hướng dẫn người ta lối vào? Để phun nước cho cái nhà đang cháy thì phải đi vào nhà máy nước rồi kéo vòi qua, vì nhà này ở sát với tường rào nhà máy nước, chứ đi vào bằng lối ngõ này thì có mà kéo vòi bằng niềm tin à. Thế nên mình cứ đứng tít trên cao ấy nhìn các bạn hụ còi rồi loay hoay quay đầu tìm đường khác.

Một giờ sau, đám cháy chính thức được dập tắt khi tớ nhìn thấy các bạn vác vòi lên tận sân thượng mà phun, mà xịt. 3 mặt của ngôi nhà, ở cạnh những ô cửa sổ, lửa và khói bốc ra đen kịt. Toàn bộ tài sản trong nhà hoá ra tro, chưa kể thiệt hại sau này để sửa sang lại.

Đến chiều nay tớ hóng hớt được thì rất may đám cháy không gây thiệt hại vì người. Phù!

---------------------

Saigo… ngày mai tớ nướng gừng để nấu phở đấy :))