Thursday, December 31, 2009

Béo ngố nhưng mà béo dễ thương

Cuộc điện thoại của bạn lúc nửa đêm qua còn làm mình cười mãi đến hôm nay. Cả đến tận lúc mình kể lại cho bạn của mình nghe, rành rọt từng chi tiết một, mình vẫn thấy buồn cười. Và béo ạ, người nghe mình kể chuyện đã nói với mình, bạn là một người bạn tốt, và chắc chúng mình sẽ còn mãi là bạn như thế đấy.

Và chắc là mình sẽ gọi bạn là... béo ngố mãi thôi. Mình biết, không phải bỗng dưng bạn gọi cho mình từ nửa vòng trái đất. Biết luôn cả điều bạn ngập ngừng vòng vo hết chuyện này đến chuyện kia mãi vẫn không nói được điều muốn nói với mình. Bạn, sao mà bao nhiêu năm rồi vẫn thế...

Biết nói với bạn thế nào? Điều khó nói nhất với (các) bạn thì mình cũng đã nói rồi. Đến lúc cần có 1 quyết định thì cũng đã quyết định. Đúng hay sai sẽ còn là cả 1 câu chuyện rất rất dài. Không phải là kế hoạch, vì không ai chọn cho mình 1 kế hoạch như thế. Mà là định mệnh. Là định mệnh của mình phải đi con đường đó. Và mình đã lựa chọn. Và mình tin là mình sẽ có 1 cuộc sống tốt.

Giá như là bạn ở đây. Có thể bọn mình sẽ có hàng tiếng để nói chuyện điện thoại như ngày xưa. Có thể mình sẽ cùng đi bộ hết 1 buổi tối để kể cho bạn nghe câu chuyện của mình, 1 câu chuyện rất dài. Dài như thể bao nhiêu năm qua, mình đã đi mãi mà vẫn không ra khỏi trái tim mình, cho nên hôm nay mình dừng lại. Và mỉm cười.

Và nếu là bạn ở đây, dù mình lúc đó như thế nào, mình hứa là vẫn sẽ vào bếp làm cơm mời bạn, hệt như là ngày xưa. Dù không còn Hà để ngồi nhìn 2 đứa vì tranh ăn mà cãi nhau chí chóe...

Có 1 điều mình đã từng nói, bây giờ nói lại với bạn và những người còn nghi ngờ: Người không sống cuộc đời của mình. Không đi con đường mình đi. Không nghĩ những điều mình từng nghĩ. Không trải qua những đau khổ như mình đã từng đau khổ... làm sao hiểu hết được những gì mình đang trải qua, đang cảm nhận thấy?

Mình nhớ là béo chỉ từ mặt mình nếu mình cắt tóc ngắn thôi, ngoài ra chả có lý do nào để chúng mình thôi là bạn. Cho nên, cậu và Hà và miu... mãi là những người bạn mà mình yêu quý.



P/s: Năm mới đến rồi, mình chuẩn bị đi đây. Khi trở lại vào tuần tới, mình hứa sẽ giải đáp tất cả mọi thắc mắc, mọi câu hỏi của bạn. Để sau đó lỡ mình có nhắc đến Tân cún, bạn cũng sẽ ko gầm lên ”Tân cún không phải vấn đề quan tâm ở đây” với mình như là đêm qua hi hi