Friday, February 2, 2007

đọc lại

Cả ngày hôm nay chả làm được việc gì ra hồn. Uhm… bình thường thì cũng có làm quái gì đâu cơ chứ? Vớ va vớ vẩn, linh ta linh tinh. Sáng dậy sớm, không nghe nhạc nữa. Ngồi độc thoại với cốc trà nóng. Đã lảm nhảm những gì ấy nhỉ? Không nhớ nổi. Mà không cần phải nhớ.
Vì nói
Đơn giản là vì lúc ấy
Thèm được nói
Thế thôi
…….
Dậy rất sớm nhưng đến công ty thì rõ là muộn. Bị 1 ai đó túm áo nói vài điều gì đó về cuộc gặp gỡ ngày hôm qua. Mặt cực kì bí hiểm “chị phải bảo đó là bạn của bạn của bạn của bạn… cho nó… cách xa đi”. Ờ, thế đấy. Mà cũng chẳng quan tâm vì chẳng đáng liếc mắt qua chứ đừng nói là quan tâm!

Mỗi lúc rơi vào cảm giác dường như mình sắp lạc lối trong mê cung, thì lại đọc câu chuyện ấy… Câu chuyện về Ù Lì và Nhanh Nhẹn, về Chậm Chạp và Thông Minh và về cách thích nghi với những thay đổi trong cuộc sống. Hôm nay cũng thế… đọc và trả lời những câu hỏi đã tự trả lời không biết bao nhiêu lần. Một câu chuyện mà ở lời tựa có đoạn "Thân tặng tất cả những người thân của chúng tôi và những người đang trăn trở, vượt qua những khó khăn, thử thách tinh thần và đang ấp ủ niềm tin trong cuộc sống để đạt được ước mơ của mình - ECO Press"

Có phải mình không muốn thay đổi khi mọi chuyện đã và đang thay đổi?
Có phải đôi khi mình từ chối thay đổi vì e sợ thay đổi
Những góc tối và những con đường cụt chẳng dẫn đi đâu có dễ làm người ta lạc lối?
Hạnh phúc là gì?
Có phải khi hạnh phúc càng quan trọng thì người ta càng muốn giữ nó?
Nếu không thay đổi thì người ta sẽ có thể bị đào thải?
Người ta sẽ làm gì nếu không e ngại?
Đi về phía khác sẽ giúp mình tìm thấy hạnh phúc mới?
Khi vượt được lên nỗi sợ hãi của mình, thì sẽ ko thấy trói buộc nữa?
Tưởng tượng mình được thưởng thức những điều mới mẻ, ngay khi mình chưa tìm thấy nó, sẽ đưa mình tới đó?
Càng nhanh chóng gạt bỏ những điều cũ kĩ, người ta càng sớm tìm thấy những điều mới?
Tìm kiếm trong Mê Cung hóa ra lại tốt hơn là không gì cả?
Khi cảm thấy rằng có thể tìm ra những điều mới mẻ, người ta sẽ thay đổi?
Lưu ý tới những thay đổi nhỏ sẽ giúp ta thích ứng được với những thay đổi lớn hơn sẽ đến….


Và bao giờ cũng thế, cũng đọc đi đọc lại một đoạn tranh luận sau đó về câu chuyện góp nhặt ấy, về suy nghĩ của 1 ai đó khi nghe xong câu chuyện:
Thay đổi luôn xảy ra
Chúng lấy đi mất những điều quen thuộc.
Chấp nhận thay đổi
Chuẩn bị với tình huống sự thân thuộc bị lấy đi.
Quan sát thay đổi
Luôn luôn quan sát để biết trước khi chúng đang cũ đi.
Thích ứng với thay đổi nhanh chóng
Người ta bỏ sự cũ kĩ đi nhanh chừng nào thì người ta có thể tìm được sự mới mẻ nhanh chừng ấy.
Thay đổi
Chuyển dịch với sự thay đổi
Thưởng thức thay đổi
Nhấm nháp cuộc phiêu lưu và thưởng thức hương vị của những điều mới tìm thấy
Chuẩn bị cho thay đổi nhanh chóng và thưởng thức chúng lần nữa…

Dĩ nhiên là không phải ai cũng giống nhau. Và mình, khi đọc đi đọc lại nhiều lần câu chuyện góp nhặt ấy, cuối cùng vẫn lang thang trong 1 mê cung nào đó do mình tự dựng lên….

Nhảm nhí!

----------------------

Tuyet… "Ai đã dịch chuyển miếng pho mát", cuốn này tớ đọc rồi, rất ý nghĩa và sâu sắc, hihi...và tất nhiên tớ cũng rất thích ý nghĩa của câu chuyện đó, hãy thích nghi với những thay đổi của cuộc sống và hãy thưởng thức chúng một cách từ từ...đừng đứng một chỗ mà chờ pho mát tự đến cho ta thưởng thức :)

P.S. … uhm... biết là 1 chuyện, làm được không mới là vấn đề em ơi. Đợi nhá, tí sẽ CPN qua email cho


No comments: