Sunday, July 29, 2007

Tớ ngày xưa

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Tớ trong cái pix này là tớ của ngày xưa đấy. Ngày xưa là hồi ngày nào cũng cặm cụi vác balo đến trường ấy. Nhưng vốn tớ không phải là đứa chăm chỉ. Ai biết tớ thì đều rất rõ điều này. Hồi đấy bè lũ bốn tên bọn tớ hiếm có ngày nào ở trong lớp đủ 5 tiết học. Đi học đúng giờ và ngồi lại lớp cho đến tận khi kết thúc buổi học lại càng không. Đấy là chưa kể đến những lúc bọn tớ ngồi trong lớp, học hay làm gì thì chỉ có trời mới biết. Các bạn lớp ĐH của tớ hẳn vẫn chưa quên có lần thầy đang say sưa giảng, bỗng bạn Thuý thân mến của tớ hú lên 1 tiếng dài... và tiếng kêu thất thanh đó xuất phát từ sự rung cảm của trái tim nàng khi đọc cuốn *** thật sự là tớ quên mất rồi. Cuốn gì ấy nhỉ, Thuý ơi). Nhưng mà tạm bỏ qua các vấn đề liên quan đến học hành nhá, vì cái pix trên của tớ chả liên quan gì đến chuyện học hành cả.

cái pix trên được chụp khi tớ bước vào năm học thứ 3, tại công ty đầu tiên mà tớ đi làm (cứ tạm cho là thế, bỏ qua cái thời lang thang nhăng nhít ở VTV đi, vì hồi đó chả tính là đi làm). Chả biết hồi xưa sếp tớ có nhìn thấy cảnh này không? Và sếp đã nghĩ gì khi nhìn thấy nhỉ? Nếu tớ mà là sếp tớ, nếu tớ nhìn thấy cảnh này chắc là khóc thét lên được ấy. Ai đời trong giờ làm việc, nhân viên rất hoành tráng ngồi co cẳng bấm bấm cắt cắt. Khổ nỗi được cái móng chân móng tay tớ lại nhanh dài quá mức cần thiết, nên cái sự cắt cắt bấm bấm ấy được lặp lại với một chu kì vô cùng ngắn ngủi. Chưa kể là sau 1 hồi hì hụi bấm cắt xong, con giời tiện tay vơ toàn bộ cái đám phế thải ấy vứt tọt vào cái thùng hủy giấy ngay phía sau lưng ha ha. Tớ cá là mọi người nhìn pix thì đều nghĩ nó là cái thùng rác. Tớ thế là tớ chả bao giờ có thùng rác ở bên cạnh, to đến thế lại càng không. Nói chung là tớ nhiều rác, nhưng vì tớ lười nên toàn lén bỏ vào thùng rác của người khác để đỡ phải mất công dọn dẹp. Còn cái máy huỷ giấy mà các bạn nhìn thấy ở phía trên ấy, sở dĩ nó ở bên cạnh tớ là vì tớ hay viết/vẽ/in mấy thứ lăng nhăng lít nhít. Và dĩ nhiên sau mỗi lần như thế mà ko muốn bị lộ tẩy thì cách tốt nhất là phi tang. Một vài lần tớ nhét cả đống giấy vào huỷ cùng lúc khiến máy bị kẹt, nhưng những lúc đó đồng nghiệp tốt bụng của tớ lại cặm cụi xử lí giúp tớ, đến khi nào nó chịu nghiền nát cái đám giấy tớ nhét vào thì thôi. Đấy, dốt và mù về công nghệ lại cứ thích đua đòi nó làm phiền đến người khác thế đấy. Cũng may, hồi đó chỉ có sếp là hay săm soi, chứ đồng nghiệp thì cực tốt, lúc nào cũng giúp đỡ tớ hết lòng mà chẳng kêu ca phàn nàn hay thắc mắc gì cả (mà có khi phàn nàn ở phía sau lưng mà tớ ko biết).

Nhìn lại pix, tớ chả thấy lương tâm day dứt tẹo nào vì mình đã hì hụi với những bấm, những cắt như thế trong giờ làm việc. Vì cái gì cần làm thì tớ đều làm xong hết (nhưng lạy trời là sếp tương lai sẽ ko nhìn thấy cái pix đó cũng như đọc được những dòng này he he). Nhìn lại pix, chỉ thấy nhớ những đồng nghiệp hồi đó. Hồi ấy tiền thì 1tẹo, nhưng ai cũng vui, cũng hăm hở và nhiệt tình. Có lẽ chả bao giờ tớ lại được làm việc trong một tập thể nào mà mọi người vui vẻ và thân thiện như thế nữa...

Đấy, tớ lại lảm nhảm rồi. Tự nhiên đêm mất ngủ đâm thành lẩn thẩn như thế đấy hu hu

-------------------------

Az Pic đẹp, tư thế cũng đẹp và thật là tự nhiên :X:X
Đêm lẩn thẩn là chuyện tự nhiên của huyện, là chuyện tu luyện của nhà thơ, là chuyện lờ đờ của sức khỏe, là chuyện vui vẻ của.. đống mụn trên mặt :">
Đi ngủ giữ gìn nhan sắc mau B-)

P.S. … Chẹp, nếu mà ngủ được thì tớ đã chả ngồi đến tận giờ này để mà lảm nhảm, hu hu

Az Ờ thì em đi ngủ
Bởi hai mắt mỏi nhừ
Đếm đồ trên nóc tủ
Coi có cái nào hư

Ờ thì em nhắm mắt
Nỗi nhớ đã mệt nhoài
Quay quắt sang lay lắt
Ước một giấc ngủ dài

Ngày mai trời lại sáng
Bình minh buổi ban trưa
Một ngày bay vài lạng
Nhớ thuở ấy.. bây giờ

Gà nào gáy sung sướng
Để coi.. đếm món ăn
Rô ti, xé phay, nướng
Lựa chọn thật khó khăn

Tay sờ chân đếm móng
Lại đã mọc ra rồi
Con gà kia chẳng sợ
Thôi thì ngủ ... Gừng ơi =))


No comments: