Saturday, April 8, 2017

08.04.2017

Thêm một mùa hoa, những bông kèn trắng yêu kiều chưa một lần lỗi hẹn với tháng 4.

Những bông kèn trắng ở nhà giờ này đã nở. Cô mang chúng về từ sáng qua. Sau đó là chuyến đi dài. Giờ này đã chuẩn bị sang 1 ngày mới, sau 1 ngày mệt nhoài vì dậy sớm và di chuyên suốt cả ngày vẫn không đủ làm cô quên những điều lẽ ra cần phải quên.

11h đêm. Khi hầu hết mọi người đã say ngủ, thì cô vẫn ngồi ngoài sân, dưới mênh mang sương núi và bên cạnh là những người xa lạ. 3 người phụ nữ, 1 người ngồi nướng khoai, 2 người khác uống trái cây. Chỉ mình cô uống rượu cùng những người cô gặp lần đầu tiên, cũng có thể là cuối cùng. Có gì là quan trọng đâu. Cũng có ai quan tâm đâu. Chỉ là những người, trong 1 phút đó gặp nhau, uống với nhau 1 ly, rồi mai lại đi con đường của mình. Ba người phụ nữ ngồi cạnh cô lúc đó, chắc mỗi người cũng mang 1 tâm trạng khác nhau....

Lòng người nhỏ mà sâu, đến nỗi không ai đo đếm được. Tim người thì chật, sao đi mãi cũng không thể thoát ra nôi chính mình. Chi có điều, buông tay là vĩnh viễn xa, vĩnh viễn không bao giờ gặp lại. Như tháng 4, chẳng bao giờ hoa lỗi hẹn

No comments: