Thursday, October 4, 2007

Lửa đã cháy

magnify Ước đã không ở đó, ngày hôm qua. Để mắt nhìn không thấy, tai không nghe và lòng không suy nghĩ. Để đến tận bây giờ không đớn đau.

Giấy thường không gói được lửa. Nên ước đã không cháy ngày hôm qua. Nhưng ngày hôm qua đã thành quá khứ. Lửa đã cháy và có những điều đã vĩnh viễn không còn bao giờ có thể lấy lại được. Trong đám tro tàn vẫn còn màu hồng của lửa, chợt hiện về 2 câu thơ của LQV
Cái ác đen sì trong mỗi quả bom
Mang mặt đẹp nói những lời khôn khéo..
ừ thì... chẳng ăn nhập gì với nhau. Nhưng bỗng dưng thấy sợ. Vì dù không có cái ác, không có cãi vã hay mất mát nào xảy ra, thì chỉ những lời ngọt ngào và khôn khéo cũng đã đủ làm mình đau.

... giá như có thể ngu đi 1 tí, trong 1 khoảnh khắc nào đó của ngày hôm qua, để những điều mắt thấy tai nghe đã không thể đẩy mình rơi nhanh và sâu đến vậy, trong cái hố đen ngòm của tuyệt vọng, sợ hãi và cô đơn!
----
Ngày hôm qua đã là "the last day" của bạn. Còn ta???
--------------------------

Mecghi Đừng buồn em, các mối thâm tình nếu là thật tự nó sẽ hồi sinh

Lumin Mày ơi, the last day nhưng hôm qua lại là tất cả, the first day của 1 thời kỳ mới, tao vẫn run rẩy bước từng bước chân dè dặt vào đó. Cố lên mày, tao vẫn luôn tin mày sẽ làm được!

No comments: